"Dĩ An, đợi anh! Dù có chuyện gì sau này anh cũng sẽ mang em về"
"Dĩ An! Làm ơn, đừng tuyệt tình như vậy. Anh không lấy vợ nữa, chúng ta cùng nhau bỏ trốn đi. Anh mặc kệ tất cả, anh chỉ cần em"
"Dĩ An, anh hứa anh chỉ đi một lúc rồi về. Đợi anh có được không? Anh chỉ đi một lúc thôi..."
Những âm thanh hỗn loạn ở trong đầu, phần kí ức còn đọng xót lại dần dần chảy dài như thước phim. Một mớ hỗn loạn trong đầu khiến Dĩ An cảm thấy ồn ào mà giật mình mở mắt.
Ánh đèn trên trần nhà khiến cho cậu chưa thể thích ứng được với ánh sáng, Dĩ An cảm thấy cả người mình đau nhức, tựa như cơ thể của cậu đang bị cả một chiếc xe tải cán qua người làm cậu không thể ngồi dậy được.
Cậu lờ mờ mở mắt, bên tay phải đang được cắm một ống truyền nước, trên trước giường êm ái này cậu cảm nhận được cơ thể của cậu đang đau đớn theo từng cơn.
Dĩ An cố nhớ lại những chuyện đã từng xảy ra, thì ra là cậu định bỏ trốn, còn lại trèo từ tầng hai xuống, nhưng xui thay kế hoạch không thành. Sau đó thì thế nào cậu cũng không thể nhớ rõ nữa.
Dĩ An cố gắng nhấc cơ thể của mình lên, chỉ là cơ thể của cậu còn quá yếu đuối cho nên cậu không thể làm được gì. Thêm vào đó, một âm thanh như tiếng sát va đập phát ra một cách nhẹ nhàng.
Leng keng!
Gắng gượng lắm mới ngồi lên được, Dĩ An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-em-di-troi-van-nang/3442416/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.