Tình hình ở bên Dĩ Anh không vui vẻ mấy, mà bên Hứa Lâm Phong cũng không lạc quan hơn được chút nào cả.
Hắn vừa về đến nhà, người làm đã ra nghênh đón hắn. Hỏi thăm hắn đã ăn gì chưa.
Hứa Lâm Phong đưa áo khoác cho người làm, chỉ hỏi một câu.
" Con trai tôi đâu?"
Người làm lễ phép đáp.
" Cậu chủ đang tự chơi một mình ở trong phòng của mình"
Hứa Lâm Phong đi thẳng đến phòng của con trai, Hứa Lâm Hàn ngoan ngoãn ngồi trong đống đồ chơi. Hai tay cầm hai mô hình siêu nhân nghịch ngợm.
" Lâm Hàn!"
Một tiếng gọi thân thuộc mà bé đã nhớ mong bao đêm vang lên, Hứa Lâm Hàn ngẩng đầu lên là lập tức vui vẻ gọi.
" Ba về rồi!"
Hứa Lâm Phong vừa nhìn thấy con trai, bao nhiêu buồn bực đều tan biến. Hắn đi đến, bế bé con vào trong lòng hôn mạnh lên hai cái má của Hứa Lâm Hàn. Cưng chiều hỏi thăm.
" Con trai! Có nhớ ba không ?"
" Có! Rất nhớ. Ba đi thật lâu, đến bây giờ mới chịu về nhà"
Hắn ôm con trai đi lại trong phòng, yêu chiều đáp.
" Ba xin lỗi, là do ba không tốt. Lần này đi công tác có chút lâu, đã khiến con trai chờ đợi rồi"
Hắn nói dối Lâm Hàn, hắn biết đều đó. Hắn biết mình cũng có lỗi với con, nhưng mà hắn không thể ruồng bỏ Dĩ Anh thêm một lần nào nữa.
" Mẹ nói ba mang hồ ly tinh về nhà, sau này không cần con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-em-di-troi-van-nang/3442409/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.