Một cái tát hạ ngay má phải, sự ê ẩm cùng ấm nóng đồng loạt ập đến khiến, Dĩ Anh quay đầu nhìn Hứa Lâm Phong đang tức giận.
Người đàn ông ở phía trước hôm nay thật khác xa so với quá khứ.
Hứa Lâm Phong nắm một túm tóc của Dĩ Anh giật mạnh ra phía sau, hắn nghiến răng nói.
" Mẹ nó, ở bên tôi có gì không tốt mà nhất thiết phải làm cái nghề đó? Tôi không chê em dở bẩn thì thôi em còn dám ý kiến với người đã bỏ tiền ra mua mình à ?"
Quả thật, ban đầu Hứa Lâm Phong không hề chê Dĩ Anh dơ bẩn mà bản thân hắn còn tự trách mà đã để cậu sa ngã vào con đường này. Sự nghèo hèn, túng thiếu mới ép được một con người nhỏ bé đến bước đường cùng phải làm trai bao hắn không hề trách cậu... Chẳng qua là lời nói kia của Dĩ Anh như thể đã chọc đến hắn vậy.
Hứa Lâm Phong nắm tóc của Dĩ Anh, sự ê ẩm từ da đầu mang lại khiến cậu cảm thấy choáng váng. Tối hôm qua sức khỏe của cậu không được ổn, đã thế còn phải khóc rất nhiều vừa rồi bị một cái tát, đã thế còn bị hắn làm ra những hành động mạnh mẽ như này khiến Dĩ Anh như thể sắp ngất đến nơi.
" Lâm Phong, mau thả tôi ra... Đau, đau quá ! Làm ơn thả tôi ra"
" Đau? Em còn biết đau sao ? Em còn biết đây là thực tại không ? Có biết hiện tại ai là người đã mua em chưa ? Còn dám ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-em-di-troi-van-nang/3442396/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.