Từ lúc bắt đầu biết ông nội lén tới đây, Trương Tư Ninh mơ hồ dự cảm tiếp theo sẽ là một phen rối tung rối mù, nhất là ông ba vẫn luôn tự cho mình là đại hiếu tử kia của cô, thế nào cũng sẽ làm ầm lên, chắc chắn. Nhưng mãi tới lúc này, vẫn chưa thấy ai gọi điện cho cô, chuyện này thật phản khoa học.
Vừa nghĩ vậy, tức thì trong xe có tiếng chuông di động vang lên, là bài hát có giai điệu xưa cũ rất đặc biệt: ‘Một con sông lớn chảy về đông, gió thổi hương gạo dọc bờ sông….’ gì gì đó.
“Ông nội, ông mở điện thoại lúc nào vậy? Ông không sợ mấy người bác cả sao? Trương Dương ngồi ở ghế phó lái, nghe tiếng chuông điện thoại xoay đầu lại hỏi.
Ông cụ hừ một tiếng: “Ta sợ cái rắm, ta là cha bọn hắn hay đám bọn hắn là cha ta! Ta đến thăm cháu gái ta thì sao, ta không tin bọn nó dám đến đây bắt ta về!” Nói xong, liền ấn mạnh một cái nhận điện thoại, ông cụ vô cùng mạnh mẽ alo một tiếng. Trương Dương vừa ngẫm nghĩ, nếu ngài không sợ thì đừng có mà lén đi chứ, vừa có chút chột dạ sợ ba mẹ nên lúc này không dám hé răng, sợ đầu bên kia nghe thấy tiếng hắn. Chỉ nhìn Trương Tư Ninh nhe răng trợn mắt, làm mặt quỷ.
Trương Tư Ninh trực tiếp trả về cho cu cậu một cái liếc mắt xem thường, vừa tập trung lái xe, vừa lắng nghe ông nội nói chuyện điện thoại ở phía sau, không biết bên đầu kia nói gì, ông cụ đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-em-den/1278975/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.