Hơn nửa năm, Trương Tư Ninh mới lần nữa trở lại quê nhà, một đường từ sân bay đến khách sạn, nhìn thấy những con đường quen thuộc, những ngôi nhà quen thuộc, tâm trạng cô rất phức tạp. Sau khi đến khách sạn, nhận thẻ khóa phòng, hẹn tiểu Trịnh một giờ sau sẽ xuất phát đến bệnh viện, chào hỏi quản lý Du xong, cô chẳng còn chút tinh thần nào nên quay về phòng trước.
Về phần xã giao gì đó, cô là phụ nữ, cũng không có chuyện gì để nói với ông chú quản lý trung niên này, nên giao hết mọi chuyện cho tiểu Trịnh là được.
Quản lý Du không phải người Phúc Kiến, nhưng đã sống ở đây nhiều năm, nên nơi này cũng xem như quê hương thứ hai của ông, cưới vợ sinh con rồi bám trụ ở đây. Vì là người lăn lộn trên thương trường, nên việc thăm dò ý tứ qua lời nói và sắc mặt đã trở thành kỹ năng cơ bản. Thấy tâm trạng Trương Tư Ninh không tốt, dọc đường đi ông ta không nhiều lời, cũng không làm cô vướng bận không nghỉ ngơi được.
Trước đó lúc nhận được điện thoại Vệ tổng trực tiếp gọi đến, tuy kích động nhưng chưa hiểu rõ mọi việc, Vệ tổng cũng không nói rõ ràng, chỉ bảo ông chịu trách nhiệm tiếp đón một người bạn quan trọng, vốn ông còn có chút mờ mịt, nhưng hiện tại nhìn thấy người cần tiếp đón, quản lý Du là một kẻ lõi đời còn có gì không hiểu, thêm vào đó nhìn thấy vị Trương tiểu thư này tư thế tiền hô hậu ủng thì biết ngay không phải người bình thường.
Ông ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-em-den/1278943/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.