Hơn ba giờ chiều, trời lại đổ mưa nhỏ, Trương Tư Ninh giúp thím Tào mang quần áo và chăn mền đang phơi trong sân vào nhà.
Hôm nay, ở Hoa Liên mua rất nhiều thứ, lúc đi ngang qua tiệm thuốc, thím Tào còn ghé vào mua mấy vị thuốc Đông y, nói dạo này Vệ Cẩm Huyên uống rượu nhiều sợ gan bị tổn thương, suy nhược cơ thể, nên mua về nấu lên cho anh bồi dưỡng. Lúc này, Trương Tư Ninh mới biết, hóa ra thím Tào là chân nhân bất lộ tướng, không ngờ có cả giấy chứng nhận chuyên gia dinh dưỡng. Cẩn thận suy ngẫm lại, khoảng thời gian cô sống ở đây, quả thật việc ăn uống được chú trọng rất kỹ lưỡng.
Buổi tối Vệ Cẩm Huyên không về nhà ăn cơm, Trương Tư Ninh uống canh gà thím Tào nấu có cho thêm rất nhiều vị thuốc bắc mà cô không biết tên, hơi đắng, còn có vị chát, hương vị càng chẳng ngon chút nào, nhưng thím Tào nói rất tốt cho sức khỏe, nên cô cũng ngoan ngoãn uống hết.
“Tư Ninh tiểu thư, hình như biệt thự bên cạnh có người vào ở.”
Thím Tào bưng một đĩa xoài từ phòng bếp ra, ánh mắt vẫn đang nhìn phía ngoài cửa sổ.
Trương Tư Ninh cũng nhìn theo, bên ngoài trời đã tối đen, trong ngôi nhà cách đó không xa quả thật có ánh đèn. Lẽ nào nhà đã bán được rồi? Trương Tư Ninh nghĩ, cũng không biết ai coi tiền như rác, nếu Vệ Cẩm Huyên đã nói tốt nhất không nên đụng vào thì căn nhà đó nhất định không thể nào tốt được.
Dĩ nhiên, cũng có thể là chủ nhà trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-em-den/1278926/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.