Trương Tư Ninh biết Vệ Cẩm Huyên không phải người nói và làm việc không có cơ sở, nếu anh đã nói vậy, chắc chắn có lý lẽ của mình, chỉ là đối với cách làm của người nhà họ Trần cô có chút nghĩ mãi không ra, so với việc chọc cô mất hứng, sao họ không làm ngược lại, lấy lòng cô, khiến cô đồng tình thương xót, không phải hiệu quả sẽ tốt hơn sao?
Dĩ nhiên, đây chỉ là suy nghĩ viễn vông của cô, vì Vệ Cẩm Huyên đã nói tiếp: “Xem ra, trong mắt người nhà họ Trần, về tình về lý em đều phải chi ra khoản tiền này, điều duy nhất khiến họ đau đầu đó là đòi nhiều hay ít mà thôi, chuyện đám tang của Trần Bình Bình chẳng qua chỉ là ném hòn đá thử, nếu em đồng ý đưa tiền làm tang sự, chứng tỏ em mềm lòng dễ bắt nạt, bọn họ có thể đòi nhiều tiền hơn, nếu em không đồng ý, cho thấy em cũng có chút bản lĩnh, sẽ đòi ít lại. Chỉ cần nắm bắt được mức độ, sẽ không đến mức bị vạch mặt.”
Đến cái tuổi này của Vệ Cẩm Huyên, tiền tài, thân phận, địa vị không thiếu bất cứ thứ gì, anh từng trải nhiều, hiểu biết rộng, ánh mắt tinh tường, trong mắt anh cách làm của người nhà họ Trần chỉ là tôm tép nhãi nhép, anh chỉ cần nghe một đã có thể hiểu mười, tùy tiện nghĩ qua cũng đoán được tâm tư của những người này hết tám chín phần.
Trương Tư Ninh cũng không phục: “Bọn họ muốn tiền phát điên rồi sao? Tại sao về tình về lý tôi đều phải bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-em-den/1278921/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.