Nhìn biểu cảm khinh thường của anh, Tạ Hướng Khải càng kích động hơn, cậu ngước mặt lên lộ vẻ quyết tâm
- Dương, em nói thật mà
Anh cũng không quan tâm đến lời nói thật của cậu, trực tiếp bác bỏ cái quyết tâm chẳng ra gì kia
- Không cho xem phim
- Anh à! Em không có đùa đâu
- Buổi tối ngồi xem tin tức với anh
- Người ta là quyết tâm ra đi thật đó
- Bỏ luôn cái tivi cũng được
Nói câu nào cũng bị anh bỏ qua, Tạ tiểu thụ liền nổi nóng nói
- Em sẽ chia tay anh, đi nơi khác làm giàu. Nếu anh còn thương Hướng Khải này, thì nhất định phải đợi em quay về đó
Sở Trầm Dương thở dài, từ từ ngồi dậy, sau đó nhẹ tiến đến ôm Hướng Khải vào lòng, dỗ dành
- Thật hết nói nổi em! Mới bị người ta đả kích có vài câu liền tự ti. Nhà họ Lâm kia nói gì thì cứ mặc kệ đi, anh đã chọn ai thì nhất quyết không buông, nếu em dám bỏ đi, xem ông đây có bắt lại, rồi chặt chân em không nhé. Ở đó mà mơ với tưởng, xen phim nhiều quá không tốt đâu, anh chỉ sợ rằng vừa thoát ra khỏi anh, giàu chưa thấy đâu thì em đã trở thành kẻ ăn mày rồi. Ở nhà anh nuôi không tốt hay sao, tiền của anh cũng là tiền của em, lo gì?
- Nhưng mà em nghèo...
-Chỉ cần anh giàu là được rồi!
Tạ Hướng Khải biết mình không thể cãi lại anh, cho nên cũng từ bỏ ý định đi xa làm giàu luôn, cậu một mực ôm lấy cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-em-den-dam-my/830925/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.