Chỉ vì một câu nói gồm năm chữ trực tiếp làm Tạ Hướng Khải dừng bước, vẫn là khuôn mặt bình tĩnh kia, cậu đi đến gần Trầm Dương, sau đó dùng mũi ngửi ngửi xung quanh anh!!
- Ông chủ!! Mùi rượu đâu có nồng đâu?? Hay tại tửu lượng ngài kém, nên vài ly đã say, bây giờ đâm ra nói nhảm thế???
Nhìn ai kia tỏ vẻ không tin mình, Sở tổng tài liền trực tiếp kéo cậu vào lòng ôm chặt. Đoạn đặt cằm lên đầu Hướng Khải thì thầm
- Tôi không có say, cũng chẳng nói nhảm. Tiểu Khải tôi thật sự thích em!!
Ầm!! Ầm!! Ầm
Tạ Hướng Khải hai mắt trợn to, lỗ tai như bị sét đánh qua vì câu nói của ông chủ, bây giờ cậu chẳng còn bất kỳ một hoạt động nào nữa, mà là hoàn toàn chết sững để mặt ai kia ôm ấp, Trầm Dương vẫn tiếp tục nói
- Tôi không biết vì lí do gì mà mình thích em?? Cũng chẳng cần biết em làm thế nào mà lại có thể khiến tôi rung động. Cái tôi biết rõ nhất đó chính là tình cảm của mình đã hoàn toàn thuộc về một tên ngốc!! Em làm tôi vui, khiến tôi biết quan tâm, giúp tôi nỗi giận để giải tỏa căng thẳng, chỉ chừng đó thôi cũng đủ để em có một vị trí trong lòng tôi rồi!!
Vẫn là họ Tạ không thể tiếp thu được mọi chuyện, cho nên lại tiếp tục ngơ ngơ ngác ngác, thả hồn vào trời xanh, tuy tai nghe những lời yêu thương đột ngột, nhưng tay chân cùng miệng của cậu không thể phản ứng lại được, chỉ biết đứng như một pho tượng
Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-em-den-dam-my/830915/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.