🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Anh nói rất nhỏ, không biết là đang nói chuyện với cô hay tự nói với chính mình.



Sấm sét đột ngột ập đến bên ngoài cửa sổ, một tia sét xuyên qua tấm rèm cửa đóng kín, tạo ra ánh sáng rực rỡ và chói lọi.



Khương Tri Nghi ngẩng đầu, hỏi anh: "... Hả?"



Giang Nhiên nghiêng đầu.



Khương Tri Nghi hỏi: "Cậu vừa rồi, nói gì vậy? Sấm sét to quá tôi nghe không rõ."



Giang Nhiên ngưng mắt nhìn cô một lát, không biết cô thật sự không nghe rõ, hay là không muốn nghe rõ.



Còn định nói gì đó thì bên ngoài có người gõ cửa, Giang Nhiên đi mở cửa, Cảnh Thư Minh và Lưu Nham đang đứng ở cửa.



Rõ ràng là vừa mới ngủ dậy, quần áo nhăn nhúm, mí mắt dưới sưng lên, ngửi thấy mùi trong phòng thì Cảnh Thư Minh lập tức lắc lư đến trước bàn, cười tủm tỉm nói: "Chuẩn bị cho tôi sao?"



Giang Nhiên ấn mi tâm, ngoắc ghế ngồi xuống, có chút không kiên nhẫn nhấc mí mắt lên, lạnh nhạt nói: "No chết cậu."



Cảnh Thư Minh nói: "Ngủ mệt chết đi được."



Lưu Nham cũng không khách khí, trực tiếp tháo một hộp mì khác, hai người ngồi cùng nhau và ăn.



Ăn được một nửa, Lưu Nham mới giật mình nhớ tới cái gì đó nên hỏi: "Các cậu ăn chưa?"



"Ăn rồi."



"Chưa."



Khương Tri Nghi nói câu trước, câu sau là Giang Nhiên nói.



Khương Tri Nghi vốn có ý là không muốn hai người họ có gánh nặng khi ăn, Giang Nhiên vừa nói ra, cô không hiểu vì sao cảm thấy

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-do-doi-cau-tan-hoc/2161615/chuong-39.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.