Nghe thấy thanh âm của Mộ Dung Vũ, Thẩm Nhược Kiều trợn tròn mắt nhìn hắn.
Không, làm sao hắn.. vào được?
Đây là Thẩm phủ, Thái hậu vừa mới phái thị nữ tới chỗ nàng. Bà ta khoa trương nói phái thị nữ tới hầu hạ nàng, không phải chỉ là đến để giám sát thôi sao?
Thẩm Nhược Kiều không nghĩ người được Thái hậu cử đến chỉ là một cung nữ yếu đuối. Nữ tử Nhu Hoa đó nhất định là thân thủ khá tốt.
Hơn nữa, trong viện của nàng còn có người của Bách Lý Tử Loan, còn có người của mẹ con Tô Như Ca, nhất định có người của Thẩm lão phu nhân, có lẽ cũng có người trong cung.
Ở nơi hỗn tạp tai mắt như vậy, hắn.. liền đẩy cửa bước vào thế này sao?
"Làm thế nào.. ngài vào đây bằng cách nào?" Não bộ không tải nổi thông tin, nàng liền buột miệng hỏi hắn.
Sau đó, chỉ thấy Mộ Dung Vũ liếc nhìn nàng vẻ chán ghét, không nhanh không chậm nói nói: "Đương nhiên là mở cửa vào."
"?" Thẩm Nhược Kiều cảm thấy khóe miệng co giật.
Còn hắn thì chậm rãi bước đến bên giường, duỗi tay ra nói: "Cởi y phục."
Nhìn dáng vẻ tự nhiên kiêu ngạo của hắn, mí mắt Thẩm Nhược Kiều không nhịn được giật giật mấy cái.
Nàng nhảy ra khỏi chăn, nhưng lập tức nhận ra trên người chỉ đang mặc quần áo lót. Vì vậy nàng vội vàng kéo chăn gấm, quấn chặt lấy mình, tức giận nhìn hắn: "Mộ Dung Vũ, ngài.. ra ngoài!"
Mộ Dung Vũ đương nhiên không có ý định ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-dinh-hon-ta-mac-hy-phuc-cuong-hon-vuong-gia/3514342/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.