Thái hậu chưa kịp nói gì thì Thẩm Ngữ Yên đã tự mình xông vào, cung nữ cũng không kịp bẩm báo.
Thẩm Nhược Kiều không có thời gian quan tâm đến người khác, gần như tất cả suy nghĩ và sự chú ý của nàng đều đổ dồn vào Mộ Dung Vũ, xem hắn có xảy ra chuyện gì không.
Nhưng hắn vẫn đứng đó như không có chuyện gì xảy ra, tư thế thẳng tắp như cây thông, trông không có vẻ gì là bị thương nặng.
Có điều, Thẩm Nhược Kiều biết rõ ràng hắn chỉ là đang cầm cự mà thôi. Vết thương của hắn thật sự rất nặng! Chỉ cần người đó chém gần thêm nửa bàn tay nữa là hắn đã phải đi gặp Diêm Vương uống trà rồi.
Lo lắng cùng đau lòng. Lúc này, nàng chỉ muốn nhanh chóng đưa hắn rời khỏi Nhất Khôn cung, sau đó kiểm tra vết thương cho hắn. Về phần của Thẩm Ngữ Yên và Bách Lý Tử Loan, sau này nàng xử lý bọn họ cũng không muộn, bây giờ nàng cũng không vội.
Còn hắn thì như thể không hề có ý định rời đi mà chỉ chậm rãi ngồi xuống ghế, cầm tách trà lên và ung dung uống.
Thấy vậy, Thẩm Nhược Kiều cau mày. Sau đó nàng lại nhìn về phía Thái hậu, thấy ánh mắt bà ấy tràn ngập bóng tối cùng sự nghi hoặc.
Còn Giang Như Uyển vẫn quỳ trên mặt đất, đầu gục xuống, không dám ngẩng lên.
Thẩm Ngữ Yên vừa khóc vừa đi vào, vừa nhìn thấy Mộ Dung Vũ liền giật mình. Trong mắt cô hiện lên một tia kinh ngạc, nhanh chóng bị hưng phấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-dinh-hon-ta-mac-hy-phuc-cuong-hon-vuong-gia/3485573/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.