“Cậu kéo khóa lên đến trên cùng đi, đúng đúng, dựng cổ áo đứng lên, che nửa gương mặt lại.”
Trong lúc chờ đợi đi đội hình đội ngũ, Bùi Duẫn chán muốn chết, nên bắt đầu quấy rầy bạn ngồi cùng bàn đang đứng trước mặt.
Vốn dĩ cậu đứng ở hàng cuối cùng, năn nỉ mãi mới làm thầy Tôn cho cậu chuyển đến giữa hàng đầu tiên, ở ngay phía sau Tần Trú.
Thật ra là do thầy Tôn bị phiền nên đành đồng ý.
Bùi Duẫn vẫn luôn đi theo phía sau ông ấy, luôn nói là “Mặt tiền của lớp mình không nên để một mình Tần Trú gánh vác, hai người càng dễ thấy hơn”, “Nếu Tần Trú chịu không nổi thì cậu có thể thay thế một lúc”.
Làm cho thầy Tôn phải năm lần bảy lượt phải xác nhận lại xem Tần Trú có lấy được thẻ chuyển lớp hay không.
Tần Trú: “…”
Bình luận bị hại.
Thầy Tôn đứng ở cách đó không xa: “Bùi Duẫn, em im lặng một chút đi, không thì thầy sẽ đổi em về hàng phía sau đó.”
Bùi Duẫn giơ lên tay: “Thầy ơi, em sai rồi.”
Hướng Vũ ở bên cạnh nói nhỏ tiếp thêm một câu: “Nhưng mà kiên quyết không hối cải.”
Bùi Duẫn: “…”
Chóp tai của thầy Tôn giật giật: “Ai vậy, ai nói không hối cải?”
Hướng Vũ la lên: “Thầy ơi, là Khâu Chính Hào nói.”
Khâu Chính Hào bị chụp một cái nồi to đùng xuống đầu: “???”
Một hàng người: “Ha ha ha” cười rộ lên.
Thầy Tôn cảm thấy bất đắc dĩ: “Đợi chút đi đội hình đội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-dem-xung-hi-cho-giao-thao/3474408/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.