Bùi Duẫn nhìn chằm chằm vào “chân ruồi” chừng năm phút.
Cậu cảm thấy bị đe dọa.
Khỉ Mập đe dọa địa vị bậc thầy ẩn dụ của cậu.
Trong vòng năm phút, Khỉ Mập liên tục gửi tin nhắn hỏi ý kiến.
Bùi Duẫn dùng ngón tay chạm vào màn hình, chuẩn bị trả lời tin nhắn.
Tin nhắn mới nhất của Khỉ Mập hiện ra: Được rồi, anh Bùi, cậu không cần khen tớ đâu, thật tự hào quá, tớ cảm thấy cho dù có là cậu thì câu này cũng không thể sửa hay hơn được nữa.
Trán Bùi Duẫn hiện lên một đường gân xanh, cậu điên cuồng chọc vào màn hình, trả lời: Từ “phấp phới đón gió” rất có vấn đề, hoàn toàn không thể phản ánh sự mạnh mẽ được nêu ở trên.
Khỉ Mập: Khiêm tốn thỉnh giáo, dâng trà cho đại lão.
Bùi Duẫn: Đổi thành, khi chớp mắt, lông mi tựa như đang gập bụng.
Khỉ Mập nửa phút sau cũng không trả lời.
Bùi Duẫn kiên nhẫn chờ đợi, bắt chéo chân.
Khỉ Mập: Tớ tỉ mỉ xem xét một chút, anh Bùi đúng là anh Bùi, quá là lợi hại.
Khỉ Mập: Từ gập bụng này vô cùng sinh động, tiếp nối câu trước, dẫn đến câu sau, đồng thời còn mang chút man lỳ, quá đỉnh. Thế cậu có viết câu này không? Không phải cậu có việc cần cậu ấy giúp à? Viết câu này đảm bảo thành công.
Bùi Duẫn: Không viết đâu, ví von mỹ miều như vậy tớ muốn tự mình từ từ thưởng thức, tớ sợ Tần Trú quá cảm động.
Khỉ Mập tiếc cho học thần không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-dem-xung-hi-cho-giao-thao/3474376/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.