Bùi Duẫn để trần thân trên nằm sấp trên giường, nhìn chằm chằm khăn trải giường in đầy cây nấm màu hồng nhạt, nặng nề thở hắt ra.
Dáng người của thiếu niên gầy nhưng rắn chắc, trên tấm lưng trắng nõn phủ kín vết bầm xanh tím, nhìn thấy mà ghê người.
Đầu óc cậu có chút loạn, còn chưa thoát ra khỏi mớ hỗn loạn khi nãy.
Vào nửa tiếng trước, Bùi Duẫn trở về từ bên ngoài, phát hiện trong nhà có khách tới.
Bọn họ đang nói chuyện, sắc mặt của Chung Lan Tâm không hề vui vẻ, khi nhìn thấy cậu mới miễn cưỡng lộ ra nụ cười tươi.
Sau khi được mẹ Bùi - Chung Lan Tâm giới thiệu, người đàn ông trung niên có sắc mặt âm trầm này là người ba đã vắng mặt trong cuộc sống của cậu suốt mười bảy năm.
Bùi Duẫn gật đầu, xách cây chổi ở cạnh cửa lên: “Cút ra ngoài.”
Đối với chuyện của ba mẹ mình, cậu biết không nhiều lắm, chỉ biết là khi Chung Lan Tâm mang thai, Bùi Kiến Phong đã cưới một người phụ nữ khác.
Cũng may lòng dạ Chung Lan Tâm lớn, buồn bực không vui không được bao lâu, sau đó đã thay đổi chỗ ở, vui vẻ chờ đợi cậu được sinh ra.
Mí mắt Bùi Kiến Phong nhảy dựng lên, tức giận nói: “Con nói chuyện kiểu gì vậy hả? Ba là ba của con.”
Bùi Duẫn kéo Chung Lan Tâm ra, chưa nói được hai câu đã lấy cây chổi đánh tới, châm chọc nói: “Nực cười, từ nhỏ tôi đã không có ba dạy dỗ. Nơi này không chào đón ông, ông đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-dem-xung-hi-cho-giao-thao/3474353/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.