Lúc Tạ Khinh Hàn đưa cô đến khách sạn, thư ký của anh đã chờ sẵn dưới sảnh. 
Đó là một chị gái rất xinh đẹp lại còn nhiệt tình, vừa thấy cô đã chạy đến đón, tươi cười bắt chuyện với cô, “Đây là cô Chu đúng không?” 
Chu Tuyết nhìn cô ấy, nói: “Chị cứ gọi em là Chu Tuyết đi ạ.” 
Đêm nay Tạ Khinh Hàn đã mất rất nhiều thời gian cho cô nhóc này, anh thật sự rất mệt mỏi, anh giao Chu Tuyết cho thư ký, nói: “Lấy thêm một phòng cho cô ấy.” 
Nói xong, anh đi thẳng đến thang máy, nhưng vừa đi được vài bước, anh chợt nhớ ra gì đó, quay đầu nhìn quần áo trên người Chu Tuyết, sau đó nói với thư ký: “Giúp cô ấy chuẩn bị một bộ quần áo.” 
Trên người Chu Tuyết vẫn mặc bộ váy đen ở quán bar. Nó không xấu nhưng trông có vẻ rẻ tiền, lại còn phong trần. 
Tạ Khinh Hàn không thích một cô nhóc mới mười chín tuổi đã ăn mặc không phù hợp như vậy. 
Sau khi Tạ Khinh Hàn rời đi, thư ký Trương đến quầy lễ tân thuê phòng cho Chu Tuyết. 
Chu Tuyết cầm túi xách đứng ở sảnh lớn, nhìn bốn phía xung quanh. Bình thường cô chẳng bao giờ đến những chỗ như thế này. Có một lần cô và đám Dương Sâm ngồi xe máy đến biển xem hải âu đã đi qua khách sạn này. Dương Sâm nói có thể ở đây đều là kẻ có tiền, phòng rẻ nhất cũng phải mất đến hai, ba ngàn. 
Lúc ấy Chu Tuyết ngồi sau Dương Sâm, cô quay đầu liếc nhìn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-dem-nho-thuong/3247786/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.