Bia uống được một nửa, trước mặt không biết từ lúc nào lòi ra một đứa nhóc.
Sau lưng là một gốc cây hợp hoan (1),ánh nắng ngày hè nóng rực xuyên qua kẽ lá, để lại mấy vệt lốm đốm trên mặt nhóc con, khuôn mặt non nớt mềm mại một bên sáng một bên tối. Là một bé trai, dáng dấp chừng ba bốn tuổi, mặc một chiếc áo ba lỗ nhỏ, một cái quần đùi hoa, đầu ngước lên, mắt nhìn hắn chòng chọc.
Thiện Tuân chỉ có một túi thuốc, nửa lon bia. Hắn không thích đồ ngọt, trên người cũng không mò ra được cái gì có thể dỗ trẻ con, đành phải cười với nhóc ta nói: “Sao nhóc có một mình vậy?”
Cậu nhóc không nói lời nào, chỉ nhìn hắn.
Trẻ con có đôi khi kỳ lạ vậy đấy, bạn vĩnh viễn không thể biết được chúng đang nghĩ cái gì, nhưng không cần lo lắng về điều đó ——chúng không có ý xấu. Chỉ chốc lát, một bác gái vội vội vàng vàng chạy tới, khom lưng bế cậu nhóc lên.
“Bà nội khiêu vũ, bảo con ngồi bên kia chơi, sao lại chạy đi lung tung vậy?”
Nói xong nhìn về phía Thiện Tuân, cười nói: “Xin lỗi chàng trai nhé, không làm phiền cháu chứ?”
Thiện Tuân mỉm cười lắc đầu nói: “Bé đáng yêu lắm ạ”
Bác gái vui vẻ nhếch miệng cười, nói với nhóc con trong lòng: “Gọi chú đi”
Nhóc con mím môi, một lúc sau mới gọi một tiếng. Bác gái nói đứa bé xấu hổ, khách sáo hai câu rồi rời đi, đặt nhóc con trên chiếc ghế đối diện với mình, một lần nữa xếp hàng vào đội ngũ múa quảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-dem-nhat-da/1518789/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.