Ngồi mãi cũng tới tiết cuối cùng.
Tiếng chuông tan học vang lên, Tương Linh vẫn nằm trên bàn như thế. Mắt nhìn ra bên ngoài cửa sổ.
Các đồng học lần lượt đứng lên ra về. Chốc lát trong phòng đã không còn ai. Lúc này Tương Linh mới bắt đầu đứng dậy, thu dọn cặp sách.
Hành lang vắng tanh, không còn bóng dáng ai ngoài cô. Lác đác dưới sân một vài đồng học đang lười biếng xách cặp về.
Không gian im ắng.
"Tương Linh."
Giọng nói này...
Một bàn tay ôm lấy cô từ sau lưng. Tương Linh vội đẩy tay hắn ra.
Là gương mặt này, cô đã mong đợi ba ngày nay, chỉ mong anh sẽ liên lạc để giải thích cho cô về chuyện hôm đó.
Nhưng hôm nay gặp anh ở đây, cô lại không muốn đối diện, cô muốn chạy trốn anh.
"Tương Linh? Em sao thế?" Lâm Thanh Khải hỏi.
Nhìn vào ánh mắt anh thật sự chân thành, Tương Linh có chút không đành lòng, quay mặt đi.
"Em hôm nay phải về sớm..."
"Đừng đi." Lâm Thanh Khải kéo tay cô lại: "Em đang ghen đúng không. Thật ra hôm đó..."
"Anh đừng nói nữa!" Tương Linh hét lên. Cô cũng không biết bản thân mình bây giờ đang muốn gì, Rõ ràng là muốn được gặp anh như vậy, nhưng lại cũng muốn chạy trốn anh đến thế.
"Anh lúc nào cũng chỉ nghĩ cho anh, đã bao giờ anh nghĩ tới cảm giác của em chưa? Em thích anh, em rất thích anh. Nhưng Lâm Thanh Khải, em không phải là đồ chơi mà anh cần thì tìm tới, chán thì bỏ đi." Tương Linh không biết dũng khí đâu mà có thể nói ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-dem-muon-em/1516741/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.