"Anh có uống nhiều không?"
"Không." Lâm Thanh Khải thấp giọng, cười nhẹ: "Vào thôi."
Phòng của bọn họ yên tĩnh hơn cô tưởng tượng rất nhiều.
một đám người ngồi trong góc chơi xúc xắc, Ngọn đèn trong phòng không sáng không tối, trên bàn có vài chai rượu đổ ra.
Cái người tạm gọi là "tình địch" đó quả nhiên là đang ở đây, ngoài cô ra còn có thêm vài nữ sinh khác nữa, Thấy Tương Linh tiến vào, tất cả cùng hướng mắt lên nhìn cô, quan sát từ trên xuống dưới.
Tương Linh cảm thấy không được tự nhiên, Lâm Thanh Khải đi vào tự nhiên như thế, dường như không có ý sẽ giới thiệu cho bọn họ, dẫn cô đi tới góc trong cùng.
Không gian bên này cơ hồ là thoải mái vì không có người.
Tương Linh ngồi xuống, anh cũng ngồi xuống ngay bên cạnh cô với khoảng cách rất gần ở trên sofa.
Nhiệt độ cơ thể tỏa ra, cách tầng không khí như gần như xa.
Tương Linh mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, lúng túng không biết nên làm gì.
"Muốn ăn gì không?" ANh nghiêng mặt qua hỏi
Tương Linh lắc đầu: "Vừa nãy em có ăn trái cây rồi."
Lâm Thanh Khải là vì uống rượu nên ngồi không được ngay ngắn, cánh tay khoác sau lưnng cô trên ghế sofa, giọng nói của anh cũng có chút rè rè: "Em đến chỉ để ăn trái cây thôi hả?"
Tương Linh gật đầu, nói đúng vậy.
Anh cười, lười biếng duỗi chân dài ra.
"Này... hai người kia ngồi thầm thì gì đấy?" Qua một lúc, bạn của Lâm Thanh Khải hét lên.
Toàn bộ người trong phòng đều liếc mắt về phía này, mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-dem-muon-em/1516731/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.