"Nào có."
Cô lập tức phản bác. Sau đó lại cảm thấy lời này của anh mơ hồ có hàm nghĩa gì đó.
Còn chưa kịp suy nghĩ lại thì bên ký túc xá của anh có người gọi tên anh, Lâm Thanh Khải đáp lại một tiếng.
Tương Linh biết ý, nhu thuận: "Vậy em đi ngủ trước đây."
"Ừm."
Anh cúp di động, đối với cuộc nói chuyện vừa ghi lại, khẽ cong khóe miệng.
Chậm rãi đem điếu thuốc đang hút dở hút hết, sau đó mới vào nhà: "Có chuyện gì vậy?"
"Mau nhìn này!" Nhóm bạn cùng phòng đang vây quanh chiếc điện thoại mà thưởng thức, quay đầu nhìn anh với vẻ mặt sung sướng: "Ngực lớn, eo nhỏ tinh tế, giọng nói cũng mềm mại. Ây da, thân hình này, nhìn thôi cũng thấy sướng rồi."
Lâm Thanh Khải nhìn lên trên màn hình có bóng dáng con gái một cái, "Còn chưa đi."
Cảm xúc hưng phấn nhàn nhạt.
(Na: cảm thấy bất an ~ing)
Tương Linh bò lại đến trên giường, xoay xoay chiếc đèn bàn nhỏ.
Tuy rằng cũng có vài câu muốn hỏi nữa, nhưng anh thấy tin nhắn của cô cũng không để tâm, không trả lời mà chỉ gọi điện thoại lại.
... Thế này tựa hồ như là từ lúc hai người quen nhau tới bây giờ, cái duy nhất tương đối bình thường để được gọi là người yêu đó là việc gọi điện thoại cho nhau. Còn ngoài ra thì chỉ có việc lên giường làm mục đích, hay lầ nói mấy câu tầm thường nhạt nhẽo mà thôi.
"Là Lâm Thanh Khải à?" Bạn cùng bàn lấy nắp bút để dưới cằm, cười xấu xa, "Tốc độ phát triển của hai người này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-dem-muon-em/1516729/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.