Tương Linh đem đầu lưỡi áp vào thân bổng, cho dù ở trong miệng, thì căn này đã cực kỳ nóng, và cứng rắn.
Miệng bị thô trướng lên có một loại tâm lý khoái cảm kỳ lạ.
Lâm Thanh Khải không ngừng cúi đầu rên rỉ, thậm chí lúc mút vào cơ bụng anh run rẩy rất nhẹ, như là để cho cô vừa trải qua cao trào sẽ đân nổi lên ẩm ý.
"Miệng nhỏ phía dưới không nói, miệng trên mặt cũng thật dâm đãng." Lâm Thanh Khải thở gấp, tay xoa lên tóc cô: "Đều bị em hấp cắn."
"Lúc đầu lưỡi liếm." anh thở gấp hơn: "Thực ngoan."
Tương Linh cho rằng anh muốn, liền liếm vài cái rồi kéo anh, côn th*t vểnh cao trong không khí, huyết quản sôi sục. Gốc đầy lông đen vẫn còn có dấu vết ẩm ướt, Tương Linh vội chuyển mắt, nhớ tới vừa rồi là cô lưu lại.
Lâm Thanh Khải chú ý tới động tác nhỏ này của cô, khóe môi nhếch lên: "Nằm sấp."
"Còn muốn không?" Tương Linh nghe theo, quay đầu hỏi.
Bàn học gần cửa sổ, bóng đêm từ cửa sổ tiến vào. Anh nhấc cằm, ngậm chặt lấy môi cô.
giữa hai hàm răng của Tương Linh còn lưu lại hương vị của hai người, bị đầu lưỡi của anh quét vào, cô chỉ còn biết dùng đầu lưỡi tê dại của mình mà đón hùa.
Hôn môi, cô có thể đã rất quen thuộc.
Ngón tay lại phủ lên âm thần, anh hôn cô, ngón giữa tay phải đặt trong khe hở của âm vật mà sờ soạng.
Ngón tay đi vào, tất cả đều là trơn nhớt chất lỏng, Lâm Thanh Khải cầm lấy dương v*t chà chà bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-dem-muon-em/1516723/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.