Cái gì cô cũng không biết nữa, chỉ cảm thấy vô lực, toàn bộ đều dựa vào bản năng để đón hùa ý anh.
Răng môi mãnh liệt cắn mút nhau, Tương Linh quàng tay vào cổ anh, quần áo bị xốc lên, nội y căng chặt, tay anh lần mò theo.
Bàn tay dò xét đi lên, cởi trần trụi bộ ngực sữa, án theo đó, bàn tay đặt ở trên đầu ngực, như có như không cọ xát.
Tương Linh nghiêng môi đi, thở hổn hển: "Đau..."
Còn chưa kịp nói xong lại bị anh chặn môi lại. Lâm Thanh Khải hôn đến vội vàng, một tay khác dọc theo bờ mông đi xuống, lưu lại trên da cô một trận điện lưu.
Tương Linh bị anh giày vò đến ngứa, thắt lưng của anh nhích một cái ra phía trước, thứ côn th*t cứng nóng của anh liền đụng tới nơi mẫn cảm. Thân thể cô như muốn trốn chạy lại bị anh giữ chặt.
"Đau ở đâu?"
"Tay anh dùng sức nhẹ một chút." Tương Linh nhẹ giọng.
Ngón tay Lâm Thanh Khải càng dung sức mạnh hơn: "Ngực này không phải là để cho anh cầm sao?" Giọng anh trầm thấp: "Càng đau thì em mới càng sướng."
"Ưm..." Tương Linh cũng không rõ là đau, hay chỉ là ngứa nữa. Cô bám lấy cánh tay của Lâm Thanh Khải, vành tai bên phải bị anh ngậm chặt, lại bị liếm cắn.
Cô nhịn không được kêu một tiếng, nghiêng đầu trốn. Lâm Thanh Khải lại liếm mút vài cái, dọc theo cổ của cô trượt xuống. Thở một hơi mạnh đi xuống sau đó chiếu thẳng vào bộ ngực thịt.
Biết là đèn không sáng, anh hẳn không thấy được nơ đó, nhưng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-dem-muon-em/1516707/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.