Có chút dinh dính, kèm theo nhiệt độ nóng hổi và hương vị của anh.
Tương Linh bị sặc, nhịn không được ho khù khụ. Nhưng ngón tay của Lâm Thanh Khải vẫn giữ chặt gáy của cô, cảm giác xuất tinh dồn dập kích thích,anh không thể khống chế nổi mà than nhẹ một tiếng, dương v*t run run tiếp tục hướng miệng cô mà liên tục đâm vào vài cái.
Đỉnh to lớn chen vào trong cổ, Hơn phân nửa chất lỏng đậm đặc bị cô nuốt xuống, nhưng vẫn có một chút theo động tác của anh mà tràn ra khóe môi.
Thứ chất lỏng màu trắng đậm đặc, cùng với nước miếng bị thao biến thành hang động dâm mị.
Lâm Thanh Khải hơi híp mắt lại, lấy lòng ngón tay lau cho cô.
Ánh mắt vô tội, cảm tình trắng trong thuần khiết, không biết ăn nói, đúng là của hiếm trên đời.
"Trong miệng còn nữa không?" Anhh nhéo nhéo cái cằm của cô.
chiếc cằm nhỏ của Tương Linh vẫn còn dính ít tinh dịch, cô gật gật đầu.
Lâm Thanh Khải rút một tờ khăn giấy đặt trong lòng bàn tay, đưa tới bên miệng cô: "Nhả ra trong tay anh đi."
Tương Linh thích bộ dạng lúc này của anh, dục vọng không hề mất hết, từng động tác đều vô cùng săn sóc. Cô cẩn thận nghe theo.
"Hết sạch chưa?" Lâm Thanh Khải hỏi.
"Rồi." Tương Linh ngửa mặt lên: "Muốn uống nước."
Anh mở nắp chai nước, đưa cho cô súc miệng.
Ánh sáng trong phòng học khá tối thật sự rất thoải mái, khiến cho có chút buồn ngủ rồi.
Tương Linh nhặt quần áo lên mặc vào, Lúc mặc áo lót, đang loay hoay cài khuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-dem-muon-em/1516694/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.