Trong lòng Tương Linh hơi ngập ngừng. Cô không tranh cãi gì, mà ngược lại lại có dũng khí đặt tay mình lên eo anh.
Quần áo của Lâm Thanh Khải là loại vải cao cấp mềm mại, từ trong lòng bàn tay cô có thể cảm thấy dường như cô đang trực tiếp chạm tới da thịt của anh, căng đầy ấm áp.
Tương Linh càng được nước càng lấn tới, cô lần mò giơ tay lên, túm túm áo anh đến nhăn lại.
Lâm Thanh Khải chui đầu vào hõm vai của cô, nhẹ đặt lên đó một nụ hôn.
"Người em thật thơm." thanh âm của anh nghe như ảo giác, anh ngậm chặt vành tai Tương Linh sau đó hơi thờ nặng nề mà mút hai lần.
Thắt lưng Tương Linh vì thế mà trở nên mềm nhũn. Vành tai thịt non mẫn cảm đến lợi hại.
"Tối qua tự mình sờ mó sao?" Lâm Thanh Khải cắn lỗ tai của cô.
Tương Linh trốn: "Đừng động vào lỗ tai..."
Lâm Thanh Khải nở nụ cười: "Vậy anh nên đây nên động vào chỗ nào?"
Tương Linh không đáp, sao đó lại kèm theo tiếng cò kè mặc cả: "Cũng đừng ở âm huyệt..."
"Còn muốn ở âm huyệt sao." Lâm Thanh Khải cười gian manh, cầm lấy tay phải của cô đặt lên ngực, được ngăn cách bởi nội y mà xoa nắn vài cái.
Anh hỏi cô: "Ngày hôm qua có tự xoa bóp vú của mình không?"
"... Có." Tương Linh vô cùng thật thà.
Lâm Thanh Khải nheo mắt lại lại: "Anh xoa sướng hơn, hay là em tự xoa sướng hơn?"
Tương Linh chần chờ, liếc anh một cái, lắc lắc đầu.
Lâm Thanh Khải hiểu ý. Anh dương lên khóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-dem-muon-em/1516689/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.