5.1
Lâm Thanh Khải đứng ngược hướng ánh mặt trời, trên người mặc bộ quần áo rất chỉnh tề, nửa dưới lại đang dùng lực chọc cô. côn th*t trước mắt to ra chảy ra chất lỏng trong suốt, anh thẳng lưng nhịp đều theo động tác nhấp nhô trên người cô.
Tương Linh bị anh làm cho ngứa ngáy.
Lâm Thanh Khải dừng một lát, cảm thấy tư thế này có chút hơi khiếm nhã, trước sau vẫn cũng sẽ không thể lên đỉnh được. Anh thở gấp hai lần, đưa cánh tay về phía Tương Linh: "Đưa tay cho tôi."
Anh nắm lấy tay cô, đặt ở phía dưới gốc côn th*t. hai luồng cảm xúc mềm mại cùng tiếp xúc làm cho anh muốn nhũn cả chân ra. Đầu ngón tay Tương Linh đụng phải bộ lông đen.
"Vân vê viên trứng tròn của tôi đi." Thanh âm trầm thấp trong cổ họng đều toàn là dục niệm.
Ánh mặt trời rất sáng, côn th*t của Lâm Thanh Khảisừng sững như một khối núi, các nếp vân da và gân xanh nổi cộm lên đều được chiếu sáng rõ ràng.
Tương Linh cảm thấy xấu hổ, ngửa mặt lên nhìn anh,khóe mắt anh có chút hơi hồng.
Lâm Thanh Khải cố gắng kiềm chế, sờ sờ tóc của cô: "Muốn àm tôi thoải mái à?"
Tương Linh chần chừ gật đầu: "Muốn."
"Nhào bóp đi." Lâm Thanh Khải cầm lấy năm ngón tay của cô đặt tại nơi có hai viên trứng tròn, ngữ khí như dụ dỗ: "Tôi sẽ sướng đến bắn ra luôn đấy."
Tương Linh chậm rãi nghe theo, nghe thấy âm thanh khàn khàn của anh: "Ngoan lắm... a... tiếp tục đi..."
Lỗ tai Tương Linh ửng đỏ, một cảm giác không tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-dem-muon-em/1516683/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.