Tác giả: Đông Tầm Vấn Tửu
Dịch: Maccaoo
Nói là dỗ Trì Cảnh nhưng Lâu Độ thực sự rơi vào hoang mang, do dự mãi không thôi, chẳng biết phải dỗ thế nào. Giải Lan Chu vừa ra khỏi phòng, Lâu Độ bắt đầu lên đọc diễn đàn trên mạng, chuẩn bị tổng hợp ý kiến tham khảo để áp dụng với Trì Cảnh, làm thế nào để dỗ được Omega nhà mình.
Thế là lúc Trì Cảnh xuất hiện ở phòng bệnh thì cậu thấy Lâu Độ đang ngồi trước quang não, chăm chú ghi chép.
"Anh đang làm gì thế?"
"Đâu có!" Lâu Độ cuống cuồng gập sách vở lại, tắt giao diện quang não. Anh cứ tưởng là Giải Lan Chu quay lại nên không để ý đến người vào phòng lại là Trì Cảnh.
Trì Cảnh nhìn anh mấy giây, nhìn đến mức lông tơ Lâu Độ sắp dựng đứng hết cả lên mới "hừ" một tiếng, đi đến bên cạnh anh, ngồi xuống. Lâu Độ không thể ngờ được Trì Cảnh không vui một cái là kéo dài tận hai ba hôm. Mới hai tiếng trước còn nói với mẹ là công ty bận, có việc gấp phải xử lý nên không đến bệnh viện được, một lát sau đã ngồi bên giường anh rồi.
"Em..." Lâu Độ đnag định nói "Sao em lại đến đây", thì chợt nghĩ nói thế nghe có vẻ không thích Trì Cảnh đến đây ấy nên vội sửa lời: "Công ty em không có vấn đề gì chứ? Tôi không gặp được em gần ba ngày rồi đó."
Chiêu đầu tiên dỗ Trì Cảnh: Bộc lộ sự quan tâm và nhớ nhung.
Trì Cảnh cúi đầu, mở quang não, vờ như không quan tâm: "Ừ."
Vừa hay Trì Cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-dem-khat-tinh/312102/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.