Thang máy dừng ở tầng trên cùng. Đây là tầng chuyên dụng cho bộ phận trực thuộc phòng tổng tài. Hạ Băng hồi hợp đi sau người dẫn đường. Đúng thật phải công nhận, tác phong của nhân viên ở tập đoàn lớn có khác, chỉ chuyên tâm vào nhiệm vụ của mình. Ví như chị gái đang dẫn đường đây. Hạ Băng từ lúc đến tới giờ chỉ nghe được hai câu nói từ chị ấy. Câu đầu tiên:
-Em là thực tập sinh mới đến, Hạ Băng đúng không?
Kèm theo đó là ánh mắt đánh giá, nhưng cũng chỉ là lướt qua liền trở lại bình thường. Câu tiếp theo là lúc chị gái dẫn Hạ Băng đến bộ phận thư kí tổng tài:
-Việc của em khi đến nơi sẽ có người giải thích rõ, em trực thuộc bộ phận thư kí tổng tài.
Hai câu không hơn không kém. Nhìn chị gái này chắc cũng chỉ 27, 28 nhưng tác phong làm việc cũng như thần thái thì phải nói là quá cường đại rồi. Đó chỉ là đánh giá ban đầu mà thôi, Hạ Băng đâu ngờ đó chỉ là việc bình thường ở đây. Lại nói, chỉ đến khi chị gái nói cô mới biết mình phải làm ở bộ phận thư kí thay vì ở bộ phận marketing- chuyên ngành cô học. Định hỏi có phải nhầm lẫn gì hay không nhưng lười đến miếng rồi liền nuốt ngược trở vào. Đến đâu hay đến đó vậy.
Hạ Băng trợn tròn mắt khi cửa thang máy mở. Ngoài việc im lặng thầm kinh ngạc trước cảnh tượng hoành tráng trước mắt thì cô chẳng biết nên làm gì. Dù sao cũng phải giữ hình tượng đừng để người ta có ấn tượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-dau-gap-lai-anh-muon-cuoi-em/1727945/chuong-95.html