Phòng bệnh Bạch Đình.
Dương Minh kéo Bạch Đình đi về phòng còn có mục đích khác. Bạch Đình nằm dài trên sofa trong phòng uể oải nhìn trần nhà.
-Có gì cứ nói đi.
Biết Dương Minh có chuyện muốn nói nên Bạch Đình cũng chẳng vòng vo làm gì, dù sao thì anh đoán được phần nào mục đích của cuộc nói chuyện này rồi.
Dương Minh cũng chẳng thích vòng vo, trước giờ tính anh cũng vậy. Khuôn mặt Dương Minh lúc này đã không mấy tốt, hiện tại càng tối hơn, mặc dù trước giờ cũng chẳng mấy khá hơn. Nhưng tóm lại là không tốt.
-Mọi chuyện xảy ra có phải rất trùng hợp không?
Bạch Đình nhếch miệng, vậy là anh đoán đúng rồi. Vẫn giữ bộ dạng biếng nhác nhìn trần nhà, Bạch Đình nói:
-Tôi tưởng chỉ mình tôi mới phát hiện chứ, không ngờ anh cũng biết à?
Dừng một chút, anh nói tiếp:
-Biết gì không? Thứ tôi uống cuối cùng trước khi gặp chuyện là chai nước từ tay Thanh Hà.
Nói đến đây Dương Minh có phần sững sốt. Anh chỉ cảm thấy có người gây ra một đống rắc rối này, không ngờ người đó lại là Thanh Hà.
-Cậu nói..Thanh Hà..là chủ mưu?
Dương Minh vẫn muốn xác định lại. Bạch Đình bật dậy:
-Tôi nói dối anh làm gì.
Thấy Dương Minh có vẻ không tin, trong lòng Bạch Đình có chút bực, anh ghét nhất ai nghi ngờ mình. Bực mình đến nổi dẹp cả bộ dạng lười biếng lúc nãy, ngồi ngay ngắn trên sofa, anh nói:
-Lúc đầu anh nghĩ tôi tin không, nhưng sau khi sàng lọc mọi chuyện, sâu chuỗi lại toàn bộ thì chỉ còn Thanh Hà mà thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-dau-gap-lai-anh-muon-cuoi-em/1727943/chuong-93.html