Ông trời cũng không quá tuyệt tình. Hai ngày sau, cuộc tìm kiếm cũng có kết quả. Hiên Viên và Hồ Nhất Trung đều không chết. Họ bị sóng cuốn dạt vào một bờ biển và được người dân đưa đi cấp cứu. Hôn mê mấy ngày liền. Điều không tránh khỏi khi họ tỉnh dậy đó là nhận sự phán quyết của tòa án. Đối với Hiên Viên thì An Thiên tìm cho cô một luật sư giỏi để giúp, dù sao những việc làm đó cũng không phải chủ ý của Hiên Viên.
Một phiên tòa cam go đã diễn ra. Luật sư đại diện cho An Thiên ngay từ đầu đã nắm chắc phần thắng trong tay, anh ta có thể làm cho kết quả của phiên tòa như ý muốn của thân chủ mình muốn. Và tất nhiên sau phiên tòa kết quả là: Hồ Nhất Trung hưởng án tù chung thân, tất cả tài sản đều bị tịch thu. Còn Hiên Viên được giảm xuống án treo và làm việc công ích xã hội.
Hồ Nhất Trung bây giờ như người mất hồn. Đối với ông ta thà là chết còn hơn ở tù suốt nửa quản đời còn lại. An Thiên muốn ông ta nửa đời sau phải sống trong dằn vặt, xấu hổ và ông phải sám hối trước những tội lỗi mà ông ta gây ra. Nhìn Hồ Nhất Trung bị giải đi, trong lòng cảm thấy đã bỏ đi một gánh nặng nào đó. Sự trả thù không nhất thiết phải làm cho kẻ đó chết mà là làm cho hắn ta nhận ra việc làm sai trái của mình.
Bước ra khỏi bóng tối, cuối cùng Hiên Viên đã thấy được ánh sáng, hạnh phúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-dau-gap-lai-anh-muon-cuoi-em/1727898/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.