Hạ Băng lên tiếng:
-Cô đây là trách lần trước tôi quá nhẹ tay? hôm nay muốn đặt biệt nhở ba người chúng tôi ''giúp'', cô là kẻ thích bị ngược à?
Hứa Di miệng nói nhanh hơn não, nói lớn:
-Tôi sợ các cô chắc! còn chưa biết ai sợ ai đâu.
Như Ý vẻ mặt chê bai, nhìn qua Hạ Băng:
-Bà đừng manh động, bà học võ không phải để sử dụng lên người cô ta, dơ tay!
An Thiên theo đó tiếp lời:
-Nói vậy là không đúng rồi, phải nói là chúng ta muốn cũng không thể được. Người ta là tiểu thư danh giá nhà người ta đó nha. Bà coi, trên người cũng toàn là đồ của Chanel, rất là đắt đó nha.
Hứa Di nghe vậy được dịp lên mặt, nhưng trạng thái này chưa được bao lâu thì vẻ mặt chuyển sang xám xịt khi nghe An Thiên nói tiếp:
-Nói thật chứ tui nhìn mẫu này hình như rất là quen, thì ra là MẪU MỚI CỦA QUÝ 1 NĂM TRƯỚC, rất là thịnh hành đó (nhưng mà là của năm trước).
Như Ý làm như mình nhớ cô đập vỗ tay cái ''bộp'' nói:
-Bà nói tui mới để ý, đây không phải là cái váy mà khi bà đi du học tui mua tặng bà sao? chỉ tiếc là bà lại chê nó quá lố đi, cuối cùng tui lỡ mua nên đành cho cô giúp việc rồi. Bà không nói chắc tui cũng quên.
Các bạn thấy ý gì không nào? Xung quanh mọi người nghe cũng hiểu vài phần, xì xào đánh giá. Còn người bị ám chỉ lúc này cũng nhột lắm rồi nè! Hứa Di mất hết lí trí định giở cái trò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-dau-gap-lai-anh-muon-cuoi-em/163594/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.