Ánh nắng, thảm cỏ, cây cối và hoa hồng trắng, hai tông màu trắng và xanh lá hòa quyện với nhau, cùng với trời xanh và mây trắng vẽ nên một bức tranh lãng mạn. Khi tiếng nhạc vang lên, Dương Lan Tinh mặc chiếc váy cưới màu trắng, đội khăn voan nhẹ nhàng, tay cầm bó hoa tươi, dưới sự chú ý của muôn người, cô ấy chầm chậm tiến vào lễ đường. 
Con đường từ thảm cỏ đến sân khấu, Dương Lan Tinh đi rất chậm, đặc biệt là khi đến trước sân khấu, cô ấy dừng lại một lúc, ôm mẹ mình thật chặt. Trước khi lên sân khấu, mẹ của Dương Lan Tinh còn chỉnh lại váy cưới cho cô ấy, con gái của bà ấy, nhất định phải bước lên sân khấu thật xinh đẹp. 
Trần Vũ đứng trên sân khấu rất lâu, cho đến khi thấy người anh ấy yêu ngày càng tiến lại gần, đứng cách anh ấy chưa đầy 5cm, nước mắt của anh ấy lập tức rơi xuống từng giọt một, giờ khắc này, anh ấy đã tưởng tượng trong đầu vô số lần. 
Tối hôm trước, Dương Lan Tinh ở nhà giúp chuẩn bị đồ đón dâu, bỏ lỡ cuộc gọi đầu tiên của Trần Vũ. Mười phút sau, Trần Vũ gọi cuộc thứ hai, nhưng Dương Lan Tinh vẫn không nhận được. Đợi đến khi Dương Lan Tinh gọi lại, đã là nửa giờ sau, Trần Vũ đang trên đường lái xe đến. 
“Sao vậy, em đang chuẩn bị đồ cho ngày mai nên không thấy điện thoại của anh.” Giọng của Dương Lan Tinh có chút áy náy. 
Đầu dây bên kia im lặng một lúc, “Anh nhớ em, không ngủ được.” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-chim-yen-tro-ve/3741575/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.