Vào ngày Tuần nhỏ đó, khi tiếng chuông tan học vừa vang lên, Lăng Vân đã chạy ra khỏi trường.
Những ngày này, cô đã không ngừng hỏi thăm tin tức của Lục Thẩm Nhất, nhưng không có bất kỳ tin tức nào.
Đến nhà Lục Thẩm Nhất là cách duy nhất Lăng Vân có thể nghĩ ra, cũng là cách cuối cùng.
Lúc trước, nhờ có Lục Thẩm Nhất dẫn đường, nếu không, có lẽ Lăng Vân vẫn lạc ở chỗ ghế gỗ như cũ.
Đến khu nhà, vào thang máy, lên căn hộ 601, Lăng Vân thở dốc, đứng trước cửa nhà, muốn gõ cửa nhưng tay mãi không thể giơ lên.
“Nếu Lục Thẩm Nhất thật sự ở bên trong, nếu…” Trong đầu Lăng Vân hiện lên hàng vạn suy đoán.
Giờ phút này, so với nỗi nhớ nhung, nỗi sợ hãi không rõ nguyên nhân đang cắn nuốt cô.
“Cháu tìm ai vậy?” Hàng xóm đối diện dắt một con chó Teddy đang đứng chờ thang máy, thấy Lăng Vân đứng trước cửa không nhúc nhích, không nhịn được hỏi.
Lăng Vân lắc đầu, nói không có gì.
“Chủ căn 601 đã chuyển đi trong tháng 1 rồi.” Hàng xóm nói rồi bước vào thang máy.
Mặc dù khu nhà nơi Lục Thẩm Nhất ở là khu nhà thuộc khu vực trường học, nhưng căn hộ tầng 6 không giống với các tầng dưới, diện tích cũng lớn hơn rất nhiều, vì vậy tổng cộng chỉ có hai hộ gia đình.
“Tháng 1, tức là qua năm mới? Cho nên ngày Tết hôm đó chính là lời tạm biệt sao?”
Lăng Vân không muốn tin, cô gõ mạnh cửa, tiếng gọi càng lúc càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-chim-yen-tro-ve/3725324/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.