“Nhớ kỹ chưa?” Khi Lục Thẩm Nhất bước tới cổng điện tử của khu nhà, anh dừng lại nhìn Lăng Vân.
“Hả?”
Lục Thẩm Nhất mỉm cười, nói: “Lát nữa về trường, cậu dẫn mình đi nhé.”
Lúc này Lăng Vân mới phản ứng lại, Lục Thẩm Nhất vừa hỏi cô đã nhớ đường chưa, cô không khỏi trừng mắt, chỉ có bấy nhiêu đường mà cũng không nhớ được sao!
Khi cửa phòng 601 mở ra, một ông lão tóc bạc phơ, ăn mặc chỉnh tề đang ngồi trước TV xem tin tức, trước mặt còn có một cuốn sổ tay cũ.
“Về rồi à.” Ông lão quay đầu nhìn ra cửa, thấy Lục Thẩm Nhất xách mấy túi đồ lớn trong tay, sự nghi ngờ trong mắt càng lớn.
Ông ấy đứng dậy bước về phía cửa, “Nhất Nhất, con đi đổ rác mà sao còn mang đồ về?”
Lục Thẩm Nhất ra vẻ thần bí nhướn mày, “Cháu nhìn thấy trước cửa nhà, ông nội cũng không biết ai gửi sao?”
Ông lão càng không hiểu, mở túi ni-lông ra, thấy bên trong chứa đầy rau tươi, thậm chí rễ rau còn dính bùn đất.
“Ai tặng thế này, thời buổi này chắc chắn không mua nổi rau tươi như vậy trong thành phố đâu.” Ông lão nghi ngờ, nhìn ra phía sau cửa.
“Ông nội, cháu chào ông, cháu là bạn của Lục Thẩm Nhất, cháu tên là Lăng Vân, những đặc sản này là cháu mang đến, chủ yếu là muốn đến thăm ông ạ.” Lăng Vân thò đầu ra từ sau cửa, sau đó bước đến trước mặt ông lão, mỉm cười nói.
Ông lão nghe xong, vội vàng mời Lăng Vân vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-chim-yen-tro-ve/3715433/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.