“Chuyện này cứ quyết định như vậy, không thể thương lượng.” Lăng Vân vừa định mở miệng, Lục Thẩm Nhất đã dứt khoát chặn lại.
Đã một tuần kể từ khi Lăng Vân bị thương, mặc dù đi lại bình thường, nhưng mỗi lần leo cầu thang, vết thương trên đầu gối vẫn đau. Dù cô tỏ ra không sao, nhưng Lục Thẩm Nhất vẫn nhận thấy sự khập khiễng của cô khi bước lên cầu thang.
Một tuần mới bắt đầu, tháng Chín là thời điểm trường học sôi động trở lại, tiếng đọc sách lanh lảnh vang khắp khuôn viên.
“Thầy Trương, Lăng Vân bị ngã, tuần này em sẽ thay cậu ấy làm đại diện môn.” Sáng sớm, Lục Thẩm Nhất tới tìm Trương Cao Trung, nghiêm túc giải thích với thầy ấy.
“Có nghiêm trọng không?” Trương Cao Trung nhất thời lo lắng hỏi.
“Đỡ hơn rồi ạ, chỉ có vết thương ở đầu gối lành hơi chậm.” Lục Thẩm Nhất trả lời.
“Hai em quen nhau à?” Trương Cao Trung vừa thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy có gì đó không đúng lắm, dù sao hai lớp cách xa nhau như vậy mà.
“Quen ạ, cậu ấy là em gái em.” Lục Thẩm Nhất mặt không đỏ, tim không loạn, đáp.
“Đây là bài tập của lớp 3 ạ?” Lục Thẩm Nhất không cho Trương Cao Trung cơ hội phản ứng, nói xong bèn nhanh chóng lấy chồng bài tập.
“À ừ, vậy em đưa đến lớp 3 đi.” Trương Cao Trung trả lời, hiển nhiên vẫn còn hơi kinh ngạc.
Lục Thẩm Nhất ôm bốn mươi mấy quyển bài tập đến lớp 3, Lăng Vân một tay tiếp nhận bài tập, nhất quyết muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-chim-yen-tro-ve/3648961/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.