Nhị Trung có một ngày nghỉ truyền thống gọi là “tuần nhỏ”. Cứ hai tuần thì được tính là một “tuần lớn”. Vào chiều thứ Sáu của tuần đầu tiên, học sinh sẽ được tan học sớm hai tiếng. Khoảng thời gian từ khi tan học đến trước giờ tự học tối là thời gian tự do.
Trong lớp học, vẫn còn một vài học sinh đang ngồi làm bài, những học sinh khác thì đi dạo phố ăn vặt hoặc về ký túc xá nghỉ ngơi.
Lăng Vân ngồi tại chỗ, nhíu mày, liên tục diễn giải các bước trên giấy nháp, nhưng mãi vẫn không giải được bài.
Lăng Vân đã suy nghĩ về bài toán này hơn một tiếng đồng hồ rồi. Nhưng tính toán không ra thì vẫn không ra.
Cô cảm thấy chán nản, đứng trên hành lang trước lớp học. Đối diện cô là tòa nhà dạy học của khối 12, mỗi tầng treo đầy những biểu ngữ khích lệ rất dài.
“Quyết đánh đến cùng, mặc kệ ngày tháng; chiến đấu đến cùng, không oán không hối hận!”
“Mười năm đèn sách, trăm ngày khổ luyện; Mài gươm rèn chí, đỗ đạt bảng vàng!”
…
Từ khi vào cấp ba, Lăng Vân luôn hoàn thành bài tập đầy đủ, học tập chăm chỉ, không hiểu thì hỏi, làm sai thì sửa, không ngừng suy ngẫm và đúc kết. Thế nhưng, cô cũng nhận thấy rõ ràng, việc học của mình ngày càng khó khăn hơn, mỗi ngày đều có rất nhiều điều không hiểu.
Một tuần trôi qua, Lăng Vân hơi thất vọng, càng thêm lo lắng, bản thân đã không theo kịp ở lớp thường, vậy làm sao cô có thể tự tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-chim-yen-tro-ve/3648953/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.