101. Nhật kí của nam thần.
Một tháng huấn luyện kín đã kết thúc, khi mình tới khu bảo tồn Sơn Bạch ở Hoài Cảng thì đã là nửa đêm. Tiểu Lam mất tích, khi mình vừa tới huấn luyện ở đội thì nhân viên quản lí tìm thấy chip định vị của nó.
Mình nhờ nhân viên quản lí dẫn tới nơi Tiểu Lam mất tích. Đó là một lùm cây bình thường, không có gì khác lạ, lúc trời đang mưa nhất định sẽ vừa ẩm vừa lạnh. Chip định vị được cấy vào mu bàn chân trước của Tiểu Lam, trừ khi nó bị thương, nếu không thì sẽ không thể rơi ra. Thế nhưng chip đã rơi ra rồi, không biết là vết thương phải nặng tới mức nào nữa. Nhân viên quản lí nói họ đã lục soát khắp khu bảo tồn nhưng không tìm thấy thi thể của Tiểu Lam, tuy vậy, khả năng nó còn sống là rất xa vời.
Mình vẫn không thể tin rằng Tiểu Lam đã chết. Mình quyết định tạm thời ở lại khu bảo tồn Sơn Bạch nếu như việc này không làm phiền tới các nhân viên ở đây. Biết đâu khi mình ở đây, Tiểu lam sẽ về.
102.
Công nhân vệ sinh môi trường:
– Kì lạ, bọn mèo hoang dạo này chạy đâu hết rồi?
Trong công viên cách đó không xa, một thanh niên rất đẹp mặc sơmi carô đang ngủ trên ghế dài, xung quanh cậu ta, ở lưng ghế, ở tay vịn ghế, quanh đường mòn và trong bụi cỏ, có rất nhiều mèo lớn mèo nhỏ đang ngẩng đầu trông ngóng.
Trời sáng choang, Tiểu Lam duỗi dài người ngồi dậy, đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-binh-thuong-cua-nam-than-va-meo/2034258/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.