20.
Cửa hàng thú nuôi.
Thanh niên tóc đuôi ngựa xoa tay, ân cần hỏi han nam thần mặc sơ mi trắng đang đứng trước mặt:
– Chào anh, xin hỏi anh cần gì?
Nam thần:
– Có thức ăn cho mèo vị người không?
Ông chủ tóc đuôi ngựa:
– Thức ăn cho mèo vị này…
Nam thần hơi thất vọng:
– Không có sao?
Ông chủ tóc đuôi ngựa:
– Ha ha, anh tới chỗ chúng tôi là đúng rồi đấy! Thức ăn cho mèo loại này đảm bảo là những nơi khác không có, nhưng mà chỗ chúng tôi thì cái gì cũng có! Vị người à? Không thành vấn đề! Anh muốn vị nào? Người da trắng? Người da đen? Người da vàng? Người ngoài hành tinh?
Nam thần:
– Như tôi.
Ông chủ tóc đuôi ngựa nâng tay nam thần lên, ngửi một cái:
– Là vị trai đẹp lạnh lùng! Không thành vấn đề! Nhưng đây là thức ăn nhập khẩu, giá cả có hơi…
Nam thần:
– Bao nhiêu?
Ông chủ:
– Năm trăm(1) một kilogam.
Nam thần:
– Được, tôi lấy vị trai đẹp lạnh lùng.
Ông chủ:
– Tôi cần gọi điện thoại đặt hàng, dù sau đây cũng là hàng nhập khẩu, bán rất chạy, mà vị trai đẹp lạnh lùng lại càng bán chạy hơn, chiều nay anh tới lấy nhé.
Nam thần:
– Được.
Ông chủ:
– Tôi họ Mạnh, anh có thể gọi tôi là ông chủ Mạnh.
Nam thần:
– Ông chủ Mạnh.
Mạnh An Nho:
– …
Nam thần thanh toán tiền đặt cọc rồi định rời đi.
Mạnh An Nho:
– A! Chờ chút đã!
Anh vừa xoa xoa tay vừa nói:
– Để đảm bảo sẽ có được vị vừa ý với mèo nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-binh-thuong-cua-nam-than-va-meo/105842/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.