*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Ngọn lửa màu trắng bao lấy cục than. Trì Hử cắt một vết thương trên tay, mặc kệ máu rơi trong lửa, nhỏ xuống than hoa. Có thể nói đây là ngọn lửa thánh khiết, ấm áp nhất mà Trì Hử từng thấy, thực khó có thể tưởng tượng nổi khi nó đối địch lại có thể dữ dằn, ác liệt đến thế, không đốt đối phương thành tro là không được. Kỳ lạ làm sao, khi máu tươi rơi xuống, hoa văn đỏ máu trên mặt than đen càng ngày càng rõ nét hơn, cho đến khi cả khối than như bị máu tươi bao phủ, than hồng rực cháy. Trong thoáng chốc, một tiếng hót lảnh lót réo rắt du dương vang lên, một con chim phượng hoàng bay ra từ trong biển lửa, bộ lông sáng rỡ như những đốm lửa rực cháy khiến cả căn phòng ngập tràn trong ánh sáng lung linh huyền ảo. Tựa hồ bị máu tươi dẫn dắt, phượng hoàng vờn quanh Trì Hử bay múa. Một vòng rồi lại một vòng, sau chín vòng, giữa mi tâm Trì Hử xuất hiện một lọn khói đen. Đây chính là Tử kiếp mà cho dù Dao Quang bệ hạ không ngừng đưa năng lượng phục hồi vào trong cơ thể Trì Hử cũng không có cách nào loại trừ hoàn toàn mà chỉ có thể áp chế và làm suy yếu. Tuy nhiên, bệnh nào thuốc nấy, mệnh cách Phượng hoàng niết bàn, muốn vượt qua Tử kiếp thì còn gì hiệu quả hơn chính lực lượng trùng sinh mà Phượng hoàng niết bàn để lại? Sau khi phượng hoàng hóa thành một luồng sáng bay vào giữa mi tâm của Trì Hử, làn khói đen nhanh chóng bị đẩy ra khỏi cơ thể. Cho đến khi than củi cháy thành tro tàn, Tử kiếp đã định sẵn từ khi sinh ra của Trì Hử cuối cùng cũng tiêu tan. Hoa văn kim sắc trên trán Trì Hử hiện ra, gần như y đúc với vương ấn kim sắc trên trán Dao Quang bệ hạ. Bởi Tử kiếp tồn tại mà khế ước linh hồn có sự xê lệch, vào giây phút này cuối cùng cũng hoàn toàn phù hợp. Dao Quang bệ hạ tiến lên phía trước, ôm tự chủ vào lòng, trán cụng trán, ánh sáng tỏa ra từ vương ấn tạo thành cái kén bao lấy hai người. Tính hàn vốn ăn sâu vào trong cơ thể Trì đại thiếu kể từ lần bắt cóc năm ấy, dù có năng lượng phục hồi của Dao Quang bệ hạ không ngừng tẩy rửa cũng chẳng thể xóa nhòa, giờ đây theo sự tiêu tán của Tử kiếp cũng nhanh chóng biến mất trong kén ánh sáng. Thuộc chủng tộc đứng trên đỉnh Kim tự tháp, sinh mệnh vốn đã dài lâu, sau khi hấp thụ kim sắc quả ở thế giới nguyên bản, thọ mệnh của Dao Quang bệ hạ lại càng vô cùng vô tận, đến chính bản thân pi sà cũng không xác định được điểm cuối sinh mệnh của mình là ở đâu. Mà hôm nay dưới tác dụng của khế ước linh hồn, Trì Hử đồng hưởng sinh mệnh với Miêu bệ hạ, thọ mệnh dài lâu. Theo như lời của Kiều đại sư, người có mệnh cách Phượng hoàng niết bàn vốn đã định sẵn không qua được Tử kiếp, bởi phàm nhân nào có phải phượng hoàng, mà niết bàn, mà trùng sinh. Nhưng nếu kỳ tích mà chính bản thân ông cũng cảm thấy không thể xảy ra lại xảy ra, thực sự có người có thể vượt qua Tử kiếp… thì từ lý luận đến thực tiễn, theo như suy diễn, khụ, theo như suy luận thì vận mệnh người đó ngày sau ắt sẽ Phượng Tường Cửu Thiên, Phúc Thọ Vô Cương (Phượng bay lên chín tầng mây, phúc thọ không biên giới). Hiện giờ, tình huống của Trì đại thiếu đã làm đảo lộn tất cả các phỏng đoán trước đó. Trong nội dung nửa đoạn trước, có thể thấy Kiều đại sư đã rất nghiêm túc đoán mệnh, tuy nhiên, Trì đại thiếu không chỉ sống khỏe mạnh đến hiện giờ, mà còn vượt qua cả Tử kiếp! Rồi ở nửa đoạn sau, tất cả chỉ là phỏng đoán lung tung, ấy mà lại thành thật! # Sáng sớm ngày thu, khụ, xế trưa ngày thu, ánh nắng rực rỡ nhuộm vàng cả ban công. Trì đại thiếu mở mắt vào giờ này:… Vừa định đứng dậy là y như rằng gặp phải sự quấy rối đến từ Dao Quang bệ hạ đương lõa lồ hổng-biết-xấu-hổ-là-cái-chi. Tới khi bị kéo vào phòng tắm, Dao Quang bệ hạ mới biến về hình mèo, nghiêm chỉnh ngồi trên bệ rửa mặt, hưởng thụ dịch vụ đánh răng rửa mặt do tự chủ cung cấp. Rửa mặt chải đầu xong xuôi thì cũng đã xế chiều, ăn luôn cơm tối là vừa. Đối với cái kiểu ‘ngày xuân ngắn chẳng tày gang’ này của một người một mèo, mọi người đều tư duy theo quán tính rằng sức khỏe của đại thiếu gia không được tốt, lại vừa có một chuyến đi xa, nghỉ ngơi nhiều hơn cũng chẳng phải chuyện gì to tát, huống chi chuyện nào có phải lần một lần hai, bình thường thôi~ Cũng chỉ có ông cụ Trì là nhìn Trì đại thiếu và mèo Dao Quang bằng ánh mắt sâu xa, nhưng thấy khí sắc của cháu trai tốt đến không thể tốt hơn, ông cụ cũng chẳng can thiệp. Món chính của bữa tối nay – Gà hầm nấm linh chi – đã được má Vân bưng lên bàn. Hai cây nấm linh chi được dùng làm nguyên liệu nấu ăn hôm nay là do Dao Quang bệ hạ phát hiện trong một hang động bí mật ngập tràn khí lành khi đi chơi với tự chủ nhà mình ở nơi rừng sâu núi thẳm. Mũ nấm to tròn láng mịn rực rỡ nhiều màu. Dù là người không am hiểu, nhìn một cái thôi cũng biết là thứ tốt tồn tại lâu năm. *Nấm linh chi:
Trước nồi gà hầm nấm đắt đỏ có giá trên trời, 3 chủ nhân nhà họ Trì – cụ Trì, Trì Hử, và tổ tông họ mèo tên Dao Quang – dùng bữa một cách tương đối bình tĩnh. Nếu là trước kia, dùng linh chi rừng quý giá như vậy làm đồ ăn, ông cụ Trì kiểu gì cũng phải đấm ngực dậm chân một phen. Nhưng nay đã khác xưa, đồ tốt tốn nhiều, kích thích chịu nhiều, thần kinh của cụ Trì đã được tôi luyện một cách mạnh mẽ, quen rồi! Ăn hai cây nấm linh chi thôi mà, có gì đâu QAQ Cụ Trì trưng ra khuôn mặt cao thâm sau vài ngày làm thầy bói, kiêu ngạo thông báo với toàn thể thế giới: Mèo tường thụy thành tinh nhà cụ đã chính thức thông báo sẽ cho cụ một viên Ích Thọ Duyên Niên Tục Mệnh Đan – thần dược được bào chế từ vô số dược liệu quý giá, có thể cướp người từ tay Diêm Vương! Đối với việc luyện đan, không biết cụ Trì lấy tự tin từ chỗ nào mà mạnh mồm thế, khụ, không biết căn cứ vào đâu mà cụ Trì có thể tự tin với khả năng luyện đan chưa bao giờ thành công của Dao Quang bệ hạ đến thế ╮(╯▽╰)╭ Vì thế thu qua đông tới, kỹ năng luyện đan của Dao Quang bệ hạ vẫn đang trong quá trình thử nghiệm. Lần thứ hai luyện đan thất bại, bị thiên lôi bổ xuống. Tiến độ luyện đan của Dao Quang bệ hạ tuy rằng vẫn đang trong giai đoạn sơ khai, nhưng dưới sự tôi luyện của lôi kiếp, kim sắc quả được Miêu bệ hạ tìm đủ mọi cách ăn vào cuối cùng cũng tiêu hóa hoàn toàn thịt quả bên ngoài, lộ ra nội hạch bên trong. Ở thế giới nguyên bản của Dao Quang bệ hạ, trong truyền thuyết viễn cổ, có được quả kim sắc là có thể thành thần. Thẳng thắn mà nói, sau một thời gian dài ăn kim sắc quả, Dao Quang bệ hạ vẫn không có bao nhiêu cảm giác đối với cái thứ trong truyền thuyết này. Cho tới ngày hôm nay, hắn mới chân chính tiếp xúc với nội hạch của quả. Nơi đó ngưng tụ quy luật của không gian và thời gian. Nếu có một ngày hắn có thể nắm giữ quy luật của thời không, vậy có khác gì “Thần” trong truyền thuyết? “Meo meo~” Lại qua một năm, đông đi xuân tới, tiến độ luyện đan của Miêu bệ hạ vẫn kiên cường bám trụ ở giai đoạn tìm tòi khám phá, nhưng khả năng khống chế pháp tắc không gian đã có bước tiến lớn. Cũng may là sức khỏe của cụ Trì và cụ Úc được linh quả, mật ngọc cùng vô số dược liệu quý tẩm bổ, điều dưỡng rất tốt, nếu không đợi pi sà luyện ra Ích Thọ Duyên Niên Tục Mệnh Đan thì mộ cũng xanh cỏ luôn roài. Cho nên tiếng ‘meo meo’ vừa rồi có ý nghĩa như sau: Thế giới này đa dạng lắm, chúng mình cùng đi ngắm nhé~ Trong mùi hoa hòe thơm ngát tràn ngập khắp không gian, Trì đại thiếu tựa vào chiếc ghế dài ngoài ban công, ôm lấy mèo trắng, ngắm nhìn đóa hòe trắng đung đưa trong nắng, khóe môi nhẹ cong, lên tiếng đồng ý. ———-oOo CHÍNH VĂN HOÀN oOo———
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]