Dùng xong cơm chiều, một người một mèo trở lại phòng ngủ, sau đó Trì đại thiếu xắn tay áo, tắm cho mèo nhà mình.
Tất nhiên, Dao Quang bệ hạ ướt như chuột lột tiếp tục trở thành ‘nạn nhân’ của trò đùa ‘tay phải tay trái’.
Không cần phải hỏi, Dao Quang bệ hạ hiển nhiên không phân biệt được đâu là tay trái đâu là tay phải, vì thế, vẫn như mọi khi, pi sà nghiêm mặt, đưa bừa một tay.
Theo thường lệ, bất kể pi sà đưa ra tay nào, Trì Hử cũng sẽ bỏ qua tính đúng sai của đáp án. Nói trắng ra là, có thể giỡn vui với mèo nhà mình, nhưng không được thể hiện một cách trắng trợn, khiến họ mèo thẹn quá hóa giận.
Ngày xưa, Trì đại thiếu xử lý rất tốt, nhất là sau khi Dao Quang bệ hạ có được năng lực biến thành người, chơi đùa lại càng có chừng mực, kẻo ai chơi ai không nói trước được đâu~
Thế nhưng, chuyện gì cũng có ngoại lệ. Hôm nay, khi Dao Quang bệ hạ với thần thái ‘trẫm thật là anh minh thần võ’ nhét bừa một cái móng mèo vào tay tự chủ, Trì đại thiếu trực tiếp phá – lên – cười!
Được rồi, chuyện này phải ngược dòng thời gian về với Hầu nhi tửu.
Đừng thấy rượu Hầu nhi đậm mùi hoa quả, ngọt vị trái cây, khiến người uống khoan khoái như nắng ngày xuân mà lầm, thực ra độ cồn rất cao. Mà Hầu nhi tửu xuất xứ từ ‘vùng đất lành’ lại càng khỏi phải nói.
Đối với người cực ít uống rượu như Trì Hử, ở địa bàn của bầy khỉ đã uống non nửa ống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-binh-thuong-cua-mieu-be-ha/585571/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.