*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tinh hoa của ánh trăng tụ lại xung quanh hai người, quá nửa trực tiếp dung nhập vào cơ thể Dao Quang bệ hạ, chỉ có một phần rất nhỏ dưới sự dẫn dắt của hắn mà thẩm thấu vào người Trì Hử, dù vậy vẫn có không ít Đế Lưu Tương bị tràn ra ngoài.
Đế Lưu Tương giống như một bữa thịnh yến mà ông trời ban xuống cho hoa lá cỏ cây và các loại tinh linh yêu quái, mà con người lại không nằm trong danh sách hưởng dụng bữa tiệc ấy. Trì Hử có thể hấp thụ chút ít này hoàn toàn là nhờ năng lượng của Dao Quang bệ hạ bên trong cơ thể anh.
Thưởng thức cảnh đẹp hiếm có khó tìm trên đời, Trì Hử cũng không tham lam, đưa tay vuốt ve cái tai mèo, khụ, tai người đối diện, ý bảo Dao Quang bệ hạ đang không ngừng dẫn nhập Đế Lưu Tương vào trong cơ thể mình nên dừng tay, “Cho tôi cũng chỉ lãng phí, còn lại thì để Dao Quang bệ hạ dùng nhé.” Giọng điệu như đang thảo luận về một bữa ăn lót dạ, chứ chẳng phải Đế Lưu Tương trong truyền thuyết.
Dao Quang bệ hạ với chủ trương ‘Hết thảy thứ tốt đều thuộc về tự chủ’ nghe vậy rất không hài lòng, chút ít năng lượng mà ẻm đang hấp thu còn chả đủ cho hắn nhét kẽ răng, không nhận là không nhận!
Đúng lúc đó, trong đầu Dao Quang bệ hạ bỗng xuất hiện ý nghĩ kỳ lạ của cái người tự xưng là đạo trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-binh-thuong-cua-mieu-be-ha/585561/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.