*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Tính tính tang tình~”
Trong ánh nắng sớm mai, tiếng đàn thánh thót như những hạt ngọc tròn đầy lóng lánh rơi xuống mặt hồ yên ả, khiến lòng người gợn sóng.
Àiz, Dao Quang bệ hạ đang chơi piano trong văn phòng của tổng giám đốc Trì, cảm thán miêu sinh ấy mà~
Chú mèo trắng uyển chuyển nhảy nhót trên chiếc đàn màu nâu gụ, hình ảnh ấy mới đẹp (chua) đẽ (xót) làm sao~
Khụ, tóm lại là mỗi người một ý~
Cho đến khi trợ lý Bạch Xuyên bưng đồ lót dạ vào phòng, mèo Dao Quang mới được nghỉ giải lao.
Nhưng, một đĩa salad trộn toàn – rau – là – rau là có ý gì!
Mắt mèo kim lục híp lại, móng vuốt sắc bén bắn ra từ trong đệm thịt, bắt trẫm ăn chay hửm!?
Bạch Xuyên đã thể nghiệm sâu sắc sự “tiêu hồn” của cái tay này, sợ trên trán lại nở hoa, phản xạ có điều kiện run rẩy vài cái, rồi vội vàng cúi đầu khom lưng giải thích với cụ tổ mèo: “Bệ hạ ngài xem này, phía trên còn rắc thêm trứng cá muối mà ngài thích ăn đó.”
Mèo Dao Quang rất là ghét bỏ. Mỗi lần tự chủ ‘trả thù’ là lại bắt hắn ăn chay, nhìn cái đĩa salad này đi, rắc có tí trứng cá muối, không nhìn kỹ còn không thấy ấy chứ. Nghĩ hắn dễ lừa chắc, sâu sắc phê bình!
Bạch Xuyên nghĩ lại muốn khóc, sếp tổng chơi trò trừng với chả phạt với mèo cưng, thì liên quan méo gì đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-binh-thuong-cua-mieu-be-ha/585553/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.