Ăn xong bánh tôm chiên và canh cá, Dao Quang bệ hạ còn gặm thêm mấy bắp ngô luộc. Tự chủ nhà mình ăn không vô, pi sà phải xử lý hộ thôi! Bữa trưa hôm nay khiến bệ hạ vô cùng hài lòng.
Đối mặt với con mèo ăn còn nhiều hơn cả chủ nhân, khóe miệng của thím Lưu giật đến cứng đơ rồi.
Thím Lưu tự nhận đã nhìn quen sự đời: …Cược một đĩa bánh tôm, con mèo này chắc chắn thuộc loại quý hiếm nào đó! Chàng trai trẻ trông vậy mà ăn chơi quá đi~ Có lần thím nghe được khách ở tỉnh bên về đây ăn cơm nhắc tới một giống mèo được nghiên cứu trong phòng thí nghiệm, sau khi trưởng thành có thể cao tới 1m! Mèo gì mà to thế cơ chứ? Chắc nó thuộc giống mèo đó nên mới phải ăn nhiều để lớn!
Đấy, thật ra mọi chuyện nhiều khi rất đơn giản. Một người một mèo chỉ cần bình tĩnh ăn cơm, hết thảy sẽ có người khác tự tìm lý do cho họ.
Vốn định đi trấn Ly Thủy ăn bữa cơm rồi về nhà luôn, nhưng Trì Hử và mèo Dao Quang vừa dùng bữa xong thì trời bỗng tối sầm, mưa như trút nước. Sau đó lại nhận được tin có tan nạn giao thông ở ngoài trấn, dẫn đến tình trạng xe cộ kẹt cứng.
Trấn Ly Thủy không lớn, không có khách sạn nhưng có nhà nghỉ. Sau khi hỏi thăm thím Lưu, Trì Hử ôm mèo Dao Quang đã no say đi tìm nơi qua đêm.
Vốn cũng không có việc gì gấp, nếu tình hình giao thông đã không thuận lợi thì tìm nhà nghỉ ngủ tạm một đêm vậy, dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-binh-thuong-cua-mieu-be-ha/585544/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.