Theo lời Tề Bân Úc thì ngày hôm đó gã trông thấy Tần Xảo Ny, trong lúc kinh hoảng đã dùng chân đá cô ta, thế nhưng không ngờ người nằm dưới đất lại là vợ bầu Diêu Tuyết của mình, còn Tần Xảo Ny đã biến mất tự lúc nào.
Mà đứa bé trong bụng Diêu Tuyết cũng không phải do hắn đá sảy, khi con sinh ra trên cổ có vết bầm tím xanh, đây không phải vết bớt, chắc chắn thằng bé bị Tần Xảo Ny bóp chết!
Hai mẹ con Úc Liên và Tề Bân Úc sợ hết hồn, ngay cả nhà cũng chẳng dám về, nghe nói Trì gia có vị Dao Quang đại sư rất giỏi nên mới vội vàng đi suốt đêm tới đây. Chẳng qua bà Úc ở Tề gia làm mưa làm gió đã quen, giờ có việc cần nhờ người ta nhưng lại không đổi được thái độ mắt cao hơn đầu của mình.
Mọi người ai cũng biết cái nết của bà ta nên chẳng thèm so đo.
Dao Quang bệ hạ thâm (hạnh) sâu (tai) khó (nhạc) lường (họa) quan sát hạ Tề Bân Úc. (“Hạnh tai lạc họa” là một thành ngữ chỉ việc lấy tai họa làm may mắn mà vui mừng.)
Mặc cho bà Úc bày ra tư thái ‘Dám nói không lôi ra chém đầu’ y như Lão phật gia, kẻ từ khi sinh ra chỉ biết bắt nạt người khác như Dao Quang bệ hạ đâu thèm để ý tới bà già chanh chua đó. Khụ, đương nhiên là trừ những lúc bị tự chủ ăn hiếp ra. Dao Quang bệ hạ nghiêm túc tỏ vẻ, tự chủ bị mình chiều hư rồi!
Cho nên nguyên tắc của thầy đồng Dao Quang rất đơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-binh-thuong-cua-mieu-be-ha/585539/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.