“Đại thiếu gia, chỗ cây phù dung đằng trước hình như có tai nạn, một chiếc xe bánh mì…” Tài xế Điền giảm tốc độ xe, đồng thời thông báo với Trì Hử, đúng lúc đó trông thấy một con mèo trắng từ trên cây nhảy xuống, “Ồ, Miêu bệ hạ cũng ở đây.”
“Meo meo~ ”
Nhìn thấy tự chủ đã tan làm về nhà, mèo Dao Quang nhẹ nhàng nhảy tót vào trong xe.
Trì Hử tiếp được con mèo kia, gõ lên cái đầu đầy lông, “Ai bảo suốt ngày bắt nạt Bằng Bằng, làm ông nội xót hết cả ruột.”
Miêu bệ hạ: “Meo?”
Trì Hử khẽ cười nói: “Ông nội đã tố cáo trước rồi.”
Ngay sau đó, Trì Hử ôm mèo xuống xe.
Cả nhà Lâm Lai Lễ kích động ngóng trông về phía hai người.
Được rồi, cần đính chính một chút, như mèo Dao Quang bị đuổi ra ngoài, nhìn thấy tự chủ của mình mới gọi là tìm được tổ chức. Còn cả nhà họ Lâm vừa quỳ vừa khóc thế này, người ta gọi là gặp được tổ tông.
Tất nhiên, trong lòng họ, Miêu đại tiên cũng không khác gì tổ tông.
Thấy gia đình này người bị thương, người bị bệnh, xe thì hỏng, không khí có hơi bất thường, Trì Hử và Dao Quang bệ hạ nhìn nhau một cái, sau đó mời mọi người lên xe.
Thiết bị y tế trong viện Ngô Đồng ở nhà chính rất đầy đủ, bây giờ còn có thêm đội ngũ chuyên gia đi theo Âu Dương Sâm đến đó dưỡng bệnh, có thể nói cơ sở vật chất và điều kiện chữa bệnh nơi đây cao hơn nhiều so với bệnh viện mà gia đình Lâm Lai Lễ định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-binh-thuong-cua-mieu-be-ha/585520/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.