Chương trước
Chương sau
Dạo này Thích Cẩm Ninh rất chi là ‘xuân phong đắc ý*’.
(*chỉ thành công trong sự nghiệp, trong tình ái hôn nhân, tất cả các mặt đều cho kết quả tốt đẹp mỹ mãn)
Đầu tiên, gã đã thả thính thành công đôi chị em mà mình nhìn trúng bấy lâu nay, cô chị dịu dàng như nước, cô em xinh đẹp quyến rũ. Ôn hương nhuyễn ngọc*, trái ôm phải ấp, thỉnh thoảng 2 chị em lại gây sự với nhau tranh giành tình nhân cho đời thêm tình thú. Thích nhị thiếu cảm thấy thư thái hết sức, lại càng thêm tận lực tiếp đãi đứa con ngoài giá thú của chi thứ nhà họ Tề – Tề Hoằng.
(*软玉温香: cách gọi khác dành cho con gái. Miêu tả người con gái trẻ tuổi thân thể trắng nõn mềm mại, toát ra hơi thở thanh xuân ấm áp)
Vốn Thích nhị thiếu ghét nhất là loại thân phận kiểu này. Tình cờ gặp nhau tại trụ sở công ty, khi đó Tề Hoằng đang xem phong thủy cho giám đốc công ty, nghe hắn giới thiệu bản thân là thầy phong thủy, Thích Cẩm Ninh cười sặc sụa.
Thật buồn cười, thời buổi nào rồi còn xem phong thủy đoán mệnh nữa? Nhưng ông cụ nhà gã lại tin lắm. Thích Cẩm Ninh nhận thấy, ờ, gã trộm nhận thấy trong lòng, người già rồi mới càng dễ lừa chứ sao, đầu óc minh mẫn như thanh niên hiện đại là gã đây thì còn lâu mới tin nhé!
Thích Cẩm Ninh cảm thấy thật nực cười, vì vậy gã quyết định coi Tề Hoằng như con khỉ, xem hắn diễn xiếc giở trò. Thật không ngờ, Tề Hoằng đúng là có chút tài năng.
Tận mắt chứng kiến công ty sau khi bố cục theo phong thủy thì thuận lợi đủ đường, Thích nhị thiếu cảm thấy mình đã chạm đến cánh cửa mở ra thế giới mới.
Sau đó Thích nhị thiếu nhanh chóng đào móc ra công dụng mới cho cánh cửa này: Gã sẽ khiến đối thủ một mất mọt còn của mình – Úc Hạo, thua tụt quần!
Ặc, được rồi, là một cậu ấm ăn không ngồi rồi, rảnh rỗi sinh nông nổi, đừng mong gã có mục tiêu gì lớn lao hơn, khiến Úc nhị thiếu bẽ mặt chính là mục tiêu hàng đầu của gã!
Thích Cẩm Ninh đã rút ra kinh nghiệm, phàm là hoạt động cơ bắp như cưỡi ngựa, bắn cung, tennis, cầu lông, uống rượu đánh nhau thì đừng có mơ mà đấu với loại người man rợ như Úc Hạo, nhà bọn họ rặt một đám thổ phỉ!
Còn so về trí tuệ ấy hả, khụ, dẫu Thích nhị thiếu luôn cho mình là nhất nhưng sự thật tàn khốc khiến gã không thể không thừa nhận, đừng có nói lý với loại người man rợ như Úc Hạo, trước sự đàn áp của vũ lực thì trí tuệ cũng chả là cái mọe gì!
Nhưng giờ thì khác, gã đã có phong thủy sư giúp đỡ. Phong thủy đúng là một lĩnh vực thần kỳ khiến người ta mê muội, là cát hay là hung, người ngoài nghề còn không biết đâu là đâu thì lấy gì mà phòng bị? Úc Hạo định so vận may với gã ư? Hahaha, để xem ông đùa chết mi như thế nào!
Thích nhị thiếu và Úc nhị thiếu muốn đi cá cược, nghi thức kết hôn của Tề Bân Úc vừa chấm dứt, quan khách liền chạy mất hơn nửa, không ai sẽ bỏ qua cơ hội gần gũi với 2 vị thiếu gia này.
Thật ra lúc thấy Thích Cẩm Ninh xuất hiện, rất nhiều người còn cảm thán, Úc nhị thiếu là bà con thì không tính, thế mà Thích nhị thiếu vốn chẳng qua lại với Úc gia cũng đến góp vui. Chẳng lẽ tin tức của họ sai rồi, Tề Bân Úc lăn lộn trong giới thượng lưu cũng được lắm? Mọi người nhìn nhầm rồi? Lẽ nào Tề Bân Úc đang ‘giả heo ăn thịt hổ’?
Nhưng không đợi mọi người kịp choáng váng đã thấy Thích nhị thiếu đến trước mặt Tề Bân Úc thì rẽ cái ngoặt, đi về phía Úc nhị thiếu.
Mà một bộ phận quan khách tin tức nhanh nhạy còn nhận ra Tề Hoằng đi bên cạnh Thích nhị thiếu.
Là đứa con riêng Tề Thừa Chí nuôi giấu, Tề Hoằng giấu mình đến mức chẳng ai hay biết sự tồn tại của cậu ta, dạo gần đây mới xuất hiện trước mặt người khác.
Thích nhị thiếu dẫn theo người em trai mà Tề Bân Úc coi như cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt đến dự hôn lễ của gã, thật sự không có ý tát vào vào mặt nhau hả? Dù Thích nhị thiếu không có ý đó, mọi người cũng sẽ giúp hắn suy diễn thành có ý đó.
Đương nhiên, lúc này mọi người còn chưa biết, thật ra Tề Bân Úc chủ động gửi thiệp mời cho Tề Hoằng. Tề Bân Úc muốn phô diễn sức mạnh của mình tại hôn lễ, để Tề Hoằng thấy rõ sự chênh lệch giữa hai người, sau đó dạy cho cậu ta một bài học nhớ đời, cho cậu ta biết con cóc cũng chỉ là con cóc, đừng có mơ mộng hão huyền bay lên trời cao.
Đáng tiếc kế hoạch không theo dự tính, Tề Hoằng đi theo Thích Cẩm Ninh chính là một cái tát đau điếng giáng thẳng vào mặt gã.
#
Thích Cẩm Ninh và Úc Hạo cá cược ngọc trai, tất nhiên không phải như người ta đến cửa hàng so xem ta có mấy trăm viên mi có mấy trăm viên, so xem đứa nào nhiều hơn. Mà là cho người xuống biển mò xác trai ngọc, rồi mỗi bên lựa một phần, trai của ai nhả ngọc người đó thắng. Nếu hai bên cùng ngậm ngọc thì so xem của ai lớn hơn, giá trị hơn.
Căn cứ vào mục tiêu khiến Úc nhị thiếu thua bẽ mặt, vì thế ai yêu cầu gia nhập Thích nhị thiếu cũng không từ chối, càng nhiều người càng tốt, đợi tí nữa Úc nhị thiếu thua tụt quần mới có người chiêm ngưỡng chứ, há há há!
Những người khác tham gia trận so đấu của 2 vị thiếu gia vô cùng vui sướng, có thể tới tham dự hôn lễ của Tề Bân Úc không ai không là người có tiền, dẫu có thua sạch cũng được cái tiếng chơi chung với 2 vị này, thế là đủ.
Mấy ván đầu còn nhẹ nhàng, có thắng có thua. Dù sao mỗi một vị có mặt ở đâu đều là những người sinh ra đã ở vạch đích, đầu thai vào đâu cũng là một loại tài năng chứ bộ, vận khí tốt hơn nhiều so với người bình thường, mỗi xác trai bọn họ chọn đều ngậm ngọc, có thể nói là xác suất cực cao.
Qua mấy ván dạo đầu, bắt đầu nâng cược, 10 vạn, 20 vạn cứ tăng dần đều.
“Năm mươi vạn!”
Úc Hạo – Úc nhị thiếu chơi gì cũng rất hào sảng, phải cái vận may của anh tốt vô cùng, xác trai này nhả ra hạt ngọc vàng kim lóng lánh, knoct out toàn đoàn. Ai cũng mở ra ngọc nhưng giá trị lại kém hơn viên ngọc vàng kim của Úc nhị thiếu, 8 người đặt cược, vị chi ván này anh thắng 400 vạn.
“Ha ha, cám ơn Thích nhị thiếu đã mời, xem ra vận may hôm nay của tôi không tệ nha~”
Úc Hạo cầm ly vang đỏ nâng ly với Thích Cẩm Ninh, rửa sạch hạt ngọc rồi cho vào chiếc hộp mà mỹ nữ bikini đưa tới, cuối cùng mỹ nữ kia còn thơm Úc Hạo một cái. Úc nhị thiếu bình thản nhận lấy môi thơm, sau đó… tiện tay thưởng cho nam nhân viên giúp mình cạy xác trai.
Mỹ nữ bikini: …
Đám thanh niên vây xem: …
Hiện trường câm nín, chỉ có Thích nhị thiếu đang trái ôm phải ấp lên tiếng cười nhạo: “Xí, đúng là đồ thô thiển chẳng hiểu phong tình.”
Trận cá cược vẫn tiếp diễn.
Chơi thêm một, hai ván nữa. Thích nhị thiếu miễn cưỡng đứng lên chọn xác trai, “Mùi tanh nồng quá, tự chọn mấy cái còn vui chứ lần nào cũng chọn thì không thể chịu nổi. Tề Hoằng, cậu chọn giúp tôi đi.”
Thích nhị thiếu đã có lời, người khác cũng không thể tự mình lựa.
Úc Hạo để một người đẹp diện bikini ra chọn giúp mình, những người khác thấy thế cũng học theo, nhóm mỹ nữ bikini đang chờ một bên lập tức đắt hàng. Tề Hoằng một thân tây trang giày da đứng giữa rừng người đẹp ăn vận mát mẻ có chút không hài hòa. Liên tưởng đến khẩu vị nam nữ không tha của Thích nhị thiếu, vị này trông cũng tuấn tú lịch sự, ánh mắt mọi người nhìn về phía Tề Hoằng có hơi vi diệu.
Là một phong thủy sư tự trọng rất cao, bị nhiều người soi mói ý vị như vậy khiến cậu ta không giữ nổi bình tĩnh, quai hàm cắn chặt. Cũng may Tề Hoằng đúng là có chút tài, áp chế cảm giác bực bội chọn xác trai giúp Thích Cẩm Ninh, giúp gã thắng liên tục mấy ván.
Từ lúc đó, vận may của Thích Cẩm Ninh lên như diều gặp gió, đại sát tứ phương, tiền cược cũng ngày càng lớn, “Hai trăm vạn!”
“Theo!” Úc Hạo thua người không thua trận, anh không tin ván nào Thích Cẩm Ninh cũng thắng!
“Tôi cũng theo!”
“… Theo!”
Vài người còn lại cũng lục tục chọn theo, họ không ôm hy vọng mình thắng, chẳng qua muốn Thích nhị thiếu thắng vui, cũng để Úc nhị thiếu không cảm thấy bản thân phải chiến đấu một mình. Khiến hai vị này nhận ân tình của bọn họ, thế là đủ rồi.
Phục vụ viên nhanh nhạy cạy mở xác trai, Úc Hạo và Thích Cẩm Ninh đều có ngọc, viên của Úc Hạo còn to hơn viên của Thích Cẩm Ninh. Nhưng người đẹp bikini còn chưa kịp ôm lấy Úc Hạo chúc mừng thì xác trai bên Thích Cẩm Ninh lại nhả thêm một hạt ngọc.
Ván này, Thích Cẩm Ninh lại thắng.
Nhóm người đẹp bikini sắp khóc rồi, nhất là cô gái đi theo Úc Hạo, trước khi cô giúp chọn xác trai, vận may của Úc Hạo vẫn tốt lắm.
Sắc mặt của Úc Hạo cũng hơi kém, còn chưa được bao lâu, trừ mấy ván thắng lúc trước hắn cũng thua mất 600 vạn, sắp chạm đến vạch giới hạn rồi. Tuy về thân phận, hắn và Thích Cẩm Ninh có thể khiến đám người quanh đây quỳ liếm, nhưng thật ra so về tiền bạc, họ còn không bằng mấy người này ấy chứ.
Một anh chàng mập mạp ngồi cạnh Úc Hạo khá tinh ý, thấy vẻ mặt của Úc Hạo liền nghiêng người, cầm ly rượu che miệng, nói nhỏ: “Nhị thiếu, chỗ này của tôi còn…”
“Ha ha ha, xem ra vận may của tôi hôm nay cũng không tệ nha~” Thích nhị thiếu tươi roi rói nhìn đối thủ một mất một còn, “Sao thế này? Sắc mặt Úc nhị thiếu có vẻ không tốt lắm. Tiền kiếm được cũng để tiêu, nếu Úc nhị thiếu xót ruột quá thì chúng ta đổi luật chơi, ai thua phải cởi đồ thì thế nào? Có vẻ hay đấy…”
“Chuyện gì khiến anh Thích cười vui đến vậy?” Trì Hử ôm mèo Dao Quang tiến vào phòng giải trí, “Sao tôi vừa mới đến, anh Thích đã vội đổi luật chơi rồi?”
Đáng lẽ Trì Hử cũng cùng đi với mọi người nhưng khi đi qua đại sảnh khách sạn, Miêu bệ hạ lại có hứng thú với con ốc biển thật to trong bể cá cảnh. Trì đại thiếu liền ở lại thương lượng với nhân viên khách sạn, chi tiền mua ốc cho Miêu bệ hạ, đợi người vớt ra, vì thế đến muộn.
Thích Cẩm Ninh đang rất sung sướng, quay đầu lại, mang theo tư thái chiến thắng nhìn Trì Hử, “Duyên Niên, vì mèo của mình muốn một con ốc biển rác rưởi mà chú em bỏ rơi mọi người đấy nhé.”
Chàng mập ngồi gần Úc Hạo tinh ý dịch sang bên cạnh.
Trì Hử cười nhạt chào hỏi đám thanh niên, sau đó nói với Thích Cẩm Ninh: “Đó không phải ốc biển bình thường. Anh Thích chắc không biết, phàm thứ Dao Quang bệ hạ nhà tôi coi trọng, tất là vật quý giá.”
Mọi người không hẹn mà cùng dụi mắt. Mẹ nó, bọn họ hoa mắt đúng không, sao lại cảm thấy khi thốt ra những lời vô lý đó, Trì đại thiếu vô cùng tự tin?
“Ồh~” Thích nhị thiếu liếc con mèo trắng trong ngực Trì Hử, cười nhạo, “Duyên Niên vẫn yêu mèo thành si như trước nhỉ, lời nói vô lý thế mà cũng thốt ra được.”
Gà mẹ Úc Hạo lập tức không vui nhìn về phía Thích Cẩm Ninh, “Thích lùn mi đúng là đồ thiển cận. Hôm qua Dao Quang mò lên một xác trai cho Duyên Niên, trong đó là một viên ngọc trai đen vô cùng hiếm có đấy nhé.”
“Ha ha ha!” Thích nhị thiếu ôm bụng cười lăn lộn, “Một con mèo xuống biển mò trai, bên trong còn có ngọc trai đen? Úc nhị thiếu chắc không phải thua đến choáng váng rồi chứ?”
“Một con ốc biển vớ vẩn thì quý chỗ nào? Đừng nói là có ngọc ốc nhé! Hahahaaa!” Thích nhị thiếu lau nước mắt, đột ngột đề nghị: “Đúng lúc cạy xác trai tìm ngọc cũng chơi chán rồi, Duyên Niên, hay là chúng ta làm tí trò góp vui, cá xem trong con ốc này có bảo bối gì không. Nếu đúng là có, anh Thích của chú không nói hai lời, lột đồ khỏa thân chạy ra bơi một vòng quanh cái hồ ngoài vịnh. Còn nếu chú em thua…”
Úc nhị thiếu tiếp lời Thích Cẩm Ninh: “Nếu Duyên Niên thua, tôi cũng khỏa thân chạy ra bơi một vòng quanh hồ, công bằng chưa Thích lùn?”
“Cũng được, Úc nhị thiếu thật sảng khoái!” Thích nhị thiếu được lợi vẫn còn tiếc nuối nhìn Trì Hử.
“Meo meo!”
Chờ đến khi thương lượng chấm dứt, đại cục đã định, chỉ thấy con mèo trắng mà Trì đại thiếu ôm trong lòng đang xoa bụng nhếch miệng. Dáng vẻ kia, trông thế nào cũng như đang cười nhạo! Thật sự quá tà!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.