Cái giá phải trả cho việc được ăn đồ ngon đó là: đàn ông trai tráng như 3 bố con chú Bạch Tam, Bạch Băng và Bạch Xuyên thì mồ hôi đầm đìa đêm hôm khuya khoắt phải nhảy xuống bể bơi bơi mấy vòng; còn người già như ông nội Trì thì hăng hái như ăn tiết gà chạy ra sân luyện Thái cực quyền…
Cũng chỉ có Dao Quang và Trì Hử là ngủ ngon cả đêm.
Dao Quang ăn thế nào cũng chả sao, còn Trì Hử vì khi còn bé ở trong mộ bị nhiễm lạnh, phế tạng và xương cốt bị thương tổn nên cơ thể vốn rất lạnh lẽo, chút khô nóng này còn chưa kịp nhen nhóm đã bị dập tắt rồi.
Nhưng dù mọi người có lăn qua lộn lại đến thế nào thì buổi sáng khi gặp mặt, thần sắc ai nấy đều rất tốt.
Biến hóa của ông nội Trì là rõ ràng nhất, nếp nhăn trên mặt có vẻ ít đi mấy cái, cũng không thấy đồi mồi trên da, mặt mày hồng hào, tinh thần sáng láng, nhìn bằng mắt thường thì phải trẻ ra năm, sáu tuổi. Khụ, thật ra cũng do ông cụ là fan cuồng của Kiều đại sư nữa đi, nên mới hết sức tin tường rằng con rắn kia chính là linh vật. Dẫu sao mấy thứ như ‘Tâm lý ám thị’ cũng có sức ảnh hưởng rất lớn.
Ăn xong bữa sáng, mọi người nên đi làm thì đi làm, tập dưỡng sinh thì tiếp tục tập dưỡng sinh.
Dao Quang chủ động đi công ty với Trì Hử. Giữa việc tiếp tục chơi trong rừng và ipad mới mua, Miêu bệ hạ dứt khoát chọn vế sau. Rừng xanh còn đó, lo gì không đi được, nhưng máy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-binh-thuong-cua-mieu-be-ha/261101/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.