Trên đường về nhà, tâm tình của Dao Quang tốt hơn nhiều, hạnh phúc tăng lên theo cấp số nhân!
Nhìn nhóm bệnh nhân ở bệnh viện thú cưng mà xem – mèo sư tử kiêng ăn bị chửi như chó; con chó Teddy khi ngủ bị rớt từ trên sofa xuống sàn nhà ngã gãy chân, đang khóc nức nở trên cáng; một con vẹt bị chủ nhân thờ ơ, cảm thấy cô quạnh quá nên nghĩ quẩn dùng xích chân thắt cổ tự sát; ngoài ra còn có mấy con chó con mèo ngốc nghếch ngây thơ bị chủ nhân đưa vào phòng phẫu thuật triệt sản…
So sánh hai bên với nhau, Miêu bệ hạ cảm thấy không có ipad chơi điện tử chẳng là gì cả!
Khụ khụ, thật không hổ là chủng tộc sở hữu năng lực trị liệu, chữa trị cho bản thân lại càng nhanh càng có hiệu quả, chút ít thương cảm đó có là gì!
Điều duy nhất khiến Miêu bệ hạ cảm thấy không vừa lòng là Đường Phán Xuân lấy danh nghĩa đến thăm hỏi ông nội Trì, quyết theo bọn họ về nhà cọ cơm. Đương nhiên, không ai sẽ thích người lúc nào cũng định lừa mình lấy ít máu mang đi nghiên cứu. Đã thế cô bác sĩ thú y này còn chẳng bao giờ nói được câu nào tử tế.
Cô nói với Trì Hử, “Chúc mừng, khí sắc không tệ nha. Mà cũng phải thôi, ra nước ngoài an dưỡng mấy năm, tốn bao nhiêu tiền như thế đương nhiên phải khác chứ. Sau này ai dám xì xầm nói cậu là con ma ốm, gió thổi cái là bay, gả cho cậu liền thành quả phụ… vân vân và mây mây, chị đây sẽ đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-binh-thuong-cua-mieu-be-ha/261098/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.