Sau lớp cửa kính trong suốt là thân ảnh Tô Uyển Cầm nằm an tĩnh trên giường. Xung quanh cô là một đống thiết bị máy móc, khiến cô như lọt thỏm vào không gian bên trong. Trong phòng chỉ có tiếng máy theo dõi vang lên đều đều khiến lòng người lạnh lẽo. Chưa đầy 2 tháng nhưng một lần nữa anh lại nhìn thấy cô với sinh mệnh yếu ớt ở trên giường bệnh. Anh đưa tay lên cửa kính, nhưng muốn vuốt ve gương mặt cô. Bên tai anh vẫn văng vẳng lời nói của Chu Khải Trạch "nguy kịch 3 lần, đứa bé 5 tuần tuổi không giữ được - đứa con chưa thành hình của anh." Lần đầu tiên anh có cảm giác, mạng của anh do hai mẹ con cô đổi về, có đáng không.
Mà ngay lúc này, tiếng monitor đều đều trong phòng bệnh bỗng trở nên dồn dập. Cửa hông bị đẩy ra, hộ lý nhanh chóng tiến đến giường của cô, sau đó là tiếng chuông báo động vang lên, và các bác sĩ nhanh chóng khử trùng rồi chạy vào. Anh có thể nghe loáng thoáng tiếng của họ "Bệnh nhân lại ngừng hô hấp". Nghe đến đây, Lưu Trạch Dương như nổi cơn điên, muốn lao vào phòng bệnh. Nhưng 3 người Hứa Khải, Trần Bác Văn, Chu Khải Trạch từ ban đầu luôn đứng im quan sát hành động của anh đã nhanh hơn một bước cản anh lại.
3 người nhìn người đàn ông trước mặt, nước mắt rơi đầy mặt, miệng không ngừng gọi tên Tô Uyển Cầm, giọng nói như lạc hẳn đi, hành động có chút mất khống chế. Động tĩnh gây ra quá lớn nên các bác sĩ khác cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-bau-troi-chang-con-xanh/3335528/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.