Mười năm trôi đi, em vẫn sưu tầm tin tức về anh, chỉ cần tờ báo nào nhắc đến anh, dù là bài phỏng vấn hay chỉ đưa tin vắn, em đều cắt lại giữ gìn cẩn thận.
Em đặt mua tập san nghệ thuật kiến trúc, vì không muốn bỏ quaất cứ tin tức nào về anh.
Chỉ cần là sản phẩm anh thiết kế, dù nó ở thành phố nào, em cũng sẽ đến đó xem, thậm chí em còn vuốt ve từng phiến đá một.
Anh vẫn luôn ở trong tim em. Những ký ức ấy trong em chưa từng phai nhạt, mà ngày càng thêm rõ nét hơn.
Em từng mơ mộng có một ngày, chúng ta sẽ gặp lại nhau, có lẽ anh sẽ yêu em của hiện tại. Em từng nói, em đã đẹp ra đúng không?
Có hai lần, em từng thấy anh.
Lần đầu tiên, là ở một bữa tiệc khiêu vũ, em đến cùng vị kiến trúc sư già kia, trong đám khách mời đông đúc, em nhìn thấy anh. Anh vẫn như xưa, vẫn mê người. Tối đó, có rất nhiều phụ nữ lén nhìn anh.
Năm ấy, anh ba mươi bảy tuổi, đứng cạnh anh là một cô gái trẻ đẹp, xem ra chỉ độ hai mươi.
Lần thứ hai thấy anh, là ở trên xe em.
Ngày đó, lái xe đang chở em về nhà.
Khi chạy ngang một nhà hàng sang trọng, em đã trông thấy anh. Anh mới vừa bước ra từ đó.
Năm ấy, anh bốn mươi hai.
Anh vẫn phóng khoáng như trước, chẳng thay đổi gì. Anh nắm tay một cô gái trẻ, chắc cũng chẳng quá hai mươi tuổi, mong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-anh-mai-yeu-em/2290702/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.