tháng Tư, hồi III
Dịch A Lam lờ mờ nhận ra bầu không khí trong bệnh viện trở nên tế nhị, lượng người qua lại cũng giảm đi nhiều; đặc vụ đến từ các quốc gia phụ trách an ninh-giám sát đều lộ vẻ lo lắng không hợp với năng lực chuyên môn, đôi khi còn tụm ba tụm năm thì thào, thường đi kèm với các hành vi cử chỉ thể hiện sự bồn chồn bứt rứt.
Có vẻ như, chuyện gì lớn đã xảy ra.
Rồi bỗng dưng, Châu Yến An xuất hiện trước mặt y.
Dịch A Lam vừa ngạc nhiên vừa vui mừng; trong lúc phấn khởi, y quên mất ánh mắt của mọi người mà nắm tay Châu Yến An: "Sao họ cho phép anh qua đây?"
Châu Yến An nở nụ cười nhạt, ánh mắt vẫn điềm tĩnh, nhưng sao vẻ điềm tĩnh hôm nay trông thật khác. "Anh tới đón em, anh lái chuyên cơ qua đây."
Dịch A Lam nhìn anh toan cất lời, thì vô tình chạm phải thứ gì đó cưng cứng trong túi áo khoác Châu Yến An. Y tròn mắt, thoáng nhìn xung quanh rồi thấp giọng: "Anh mang theo súng à?"
Châu Yến An gật đầu, "Bây giờ... bên ngoài không được yên bình lắm."
Dịch A Lam hỏi: "Xảy ra chuyện gì vậy anh?"
"Trở về rồi, anh kể chi tiết với em." Châu Yến An dắt tay Dịch A Lam ra ngoài; chẳng một ai trong hành lang để mắt tới họ, chứ đừng nói chi đến việc ngăn cản hai người. Xét cho cùng, không có gì quan trọng hơn ngày tận thế.
Trực thăng băng qua núi sông ngút ngàn, đưa Dịch A
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngay-32/2163234/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.